Thí Thiên Đao
Chương 1799 : Một đời người, hai huynh đệ
Ngày đăng: 04:46 19/04/20
- Tin tốt là có thể đám vô thượng tồn tại này đang vị phản phệ, nghỉ ngơi dưỡng sức do năm đó ra tay với lão đế vương hoàng tộc. Có thể khẳng định, trong vòng trăm năm hoặc dài hơn, bọn họ không có khả năng xuất hiện trên thế gian.
Tử Đạo nói. Lưu Vân Phong tiếp lời:
- Nhưng còn Đại thánh đó. Vô thượng tồn tại nào mà không có vài hậu bối là Đại thánh chứ?
Tử Đạo ngẫm nghĩ một chút đột nhiên nói:
- Nói đến Đại thánh, ta biết một vị. Nếu có thể mời ông ta rời núi, tất cả Đại thánh khác trước mặt ông ta đều là cặn bã hết.
- Vô thượng tồn tại á?
Lưu Vân Phong hỏi.
Tử Đạo lắc đầu:
- Không, cũng là Đại thánh nhưng hiện giờ hình như đang bị trấn áp.
- …
Lưu Vân Phong đen mặt, nhìn Tử Đạo hỏi:
- Đùa à?
Tử Đạo thản nhiên nói:
- Ngươi có nghe chuyện về một con hầu tử chưa?
Lưu Vân Phong mờ mịt. Sở Mặc cũng nhớ tới hỏi:
- Có phải là con hầu tử bị Phật môn trấn áp không?
- Ngươi biết à?
Ánh mắt Tử Đạo sáng lên.
Sở Mặc lắc đầu:
- Ta biết rất ít, chỉ nghe người ta từng đề cập qua thôi.
Lưu Vân Phong cũng tò mò. Hiển nhiên hai người đều để ý chuyện này.
Nghe Sở Mặc nói dường như hắn cũng không nhiều tuổi lắm. Dù có lắm phong ba, khúc chiết nhưng hai người cảm giác tuổi của Sở Mặc không lớn. Sở Mặc nhìn thoáng qua hai người hỏi:
- Muốn nghe thật à?
- Nói đi, dù sao cũng bị ngươi hù chết một lần rồi.
Lưu Vân Phong mặt không biểu tình nói.
- À… cụ thể thì ta không nhớ rõ lắm, hẳn là không đến sáu mươi đi. Tuổi của ta ở thế tục có thể làm ông được rồi đấy…
- Lão nhị, ta muốn đánh hắn.
Tử Đạo vẻ mặt sống không bằng chết, cắt đứt lời Sở Mặc.
- Lão đại, ta cũng muốn đánh.
Lưu Vân Phong cũng có vẻ mặt tương tự.
Hai cao thủ của Thiên bảng trong Thí luyện tràng, cũng là hai thiên tài cao nhất triệt để bị kích thích. Chưa bao giờ bọn họ hoài nghi thiên phú của mình. Vài triệu người mới có người có thể ở cảnh giới này ở tuổi bọn họ.
Cho tới nay, họ tiếp xúc với các cao thủ khác ở Thiên bảng như Chung Thánh đứng thứ hai, Vô Phi thứ ba, Đỗ Xuyên thứ ta, đều trên dưới hai trăm tuổi. Bọn họ tu đạo đã hơn hai trăm năm. Hồ Tiếu đứng thứ năm ở Thiên bảng nghe nói cũng là một người trẻ nhưng cũng hơn một trăm tuổi rồi. Trương Nhã Lộ đứng thứ sáu cũng hơn một trăm tuổi.
Toàn bộ Thí luyện tràng, các Chí tôn trẻ tuổi thành đạo đều là các thiên tài, nhưng nhỏ tuổi nhất cũng phải một trăm.
Có thể thành đạo ở trăm tuổi cũng rất kinh hãi, dù có là thiên kiêu cao nhất, tốt nhất trong đám người cũng khó mà làm được. Thế mà cái vị trước mắt này còn chưa tới sáu mươi tuổi đã thành đạo rồi.
Hơn nữa, hắn lại lớn lên ở Viêm Hoàng Đại Vực, trung gian cònđánh với Ma tộc mấy chục năm. Nếu hắn sinh ở đại vực khác hay La Thiên Tiên Vực, từ nhỏ đã có nhiều tài nguyên cung ứng thì không biết còn thế nào.
Có khi thành Thánh rồi cũng nên. Ai cũng không nói chắc được.
Dù sao hiện tại cả hai đều không nghi ngờ, trước một trăm tuổi, Sở Mặc sẽ thành Thánh.
Sau đó, ba người dùng thời gian còn lại quỳ trên mặt đất, kết bái làm huynh đệ. Bọn họ không dám bày lư hương, chiêu cáo chuyện này với thiên hạ vì như thế nhóm vô thượng tồn tại sẽ biết. Mà ba người cũng nghĩ chuyện này không cần thiết phải thông báo.
Một đời người, hai huynh đệ, chỉ cần trong lòng bọn họ có ý niệm này là đủ rồi.