Thí Thiên Đao
Chương 1814 : Phong Linh chi địa
Ngày đăng: 04:46 19/04/20
Y hưng phấn nói:
- Chúng ta tìm được con khỉ Tôn Đại Thánh kia, thả nó ra, trở về nó lại nháo loạn lên, tất nhiên sẽ có người đem chuyện này gắn với lão tặc Tuyết gia, ha ha ha, bởi vì gần đây chỉ có một thánh nhân là y đi vào thí luyện tràng!
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đây chỉ là một trong những chuyện sẽ làm y và Tuyết gia hơi sứt đầu mẻ trán, thứ hai bọn họ còn phải liều mạng giúp chúng ta giấu kín chuyện chúng ta có liên quan đến vụ này. Tử Đạo gật gật đầu:
- Đối với bọn họ mà nói, thứ mà chúng ta nắm trên tay mới là trọng yếu, cho nên Tuyết Xuân Thu không những phải liều mạng giữ sạch chính mình, hơn nữa còn phải liều mạng giúp chúng ta che dấu. Khi đó y biết tám chín phần mười chuyện này có liên quan đến chúng ta, nhưng chẳng có tác dụng, y không dám nói.
- Ha, ha, ha, ha! Lưu Vân Phong không kìm nổi điên cuồng cười lên, loại cảm giác này, thật sự là quá sảng khoái.
Tử Đạo nhìn thật sâu Sở Mặc:
- Mấu chốt là lão tam, ngươi quái lắm đấy, từ đầu khi đem Tuyết Xuân Thu dẫn vào khu hung đia kinh khủng kia, chỉ sợ hắn cũng đã nghĩ đến điều này.
- Thật à? Lão tam, người thật sự nghĩ như thế à?
Lưu Vân Phong có chút khó tin nhìn Sở Mặc.
Ba người bọn hắn luôn đi cùng nhau, trước sau là Sở Mặc mang theo bọn y chạy trốn, giữa bọn họ cũng không có bất kỳ trao đổi nào, đối diện với sự truy sát của một tôn thánh nhân, vẫn còn có tâm tư bày ra bố cục khủng bố như thế này, phân tâm trí này, phần nhanh trí này thật sự là quá đáng sợ. Sở Mặc có chút ngại ngùng cười:
- Nhị ca, huynh đừng nghe đại ca nói bừa, ta đâu có lợi hại như vậy, ta cũng không phải là thần, còn không phải đuổi tới đó?
Tử Đạo mang theo trên người một tấm bản đồ vô cùng cũ, bản đồ đó ghi lại vô cùng chuẩn xác vị trí Hầu tử đại thánh, cho tới giờ, cách chỗ kia cũng không đến ngàn triệu dặm.
Huynh đệ ba người dừng lại, bởi vì đến nơi đây, cần phải suy xét một chút, nhìn thấy vị đại thánh kia phải nói như thế nào?
- Ta nghe nói tính tình vị Đại Thánh kia rất dễ dàng xao động, hơn nữa rất tàn bạo, một lời không hợp liền đại khai sát giới. Năm đó chếtdưới cây gậy của vị Đại Thánh gia là vô số kể, bất luận là sinh linh nào, bất luận là nam hay nữ, già hay trẻ, chỉ cần làm y không vui liền lên cho một đập.
Tử Đạo nói nhẹ:
- Vị kia mặc dù là cảnh giới Đại Thánh, nhưng trên thực tế, nghe nói chiến lực của y đã vượt qua cảnh giới Đại Thánh, đối mặt với Tổ Cảnh, y cũng không sợ, cũng dám tiến tới đánh một phen.
Lưu Vân Phong khen ngợi nói:
- Đây mới là tu sĩ đời ta theo đuổi mà!
Tử Đạo trừng mắt nói:
- Trọng điểm! trọng điểm không phải là cái này.
Lưu Vân Phong co rụt lại nói:
- Ta biết, ta biết, khi chúng ta tới, đừng có trêu chọc đến y là được.