Thí Thiên Đao
Chương 1881 : Uy lực đế vương
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Ầm!
Đầu người kia lập tức nổ tung, giống như một quả dưa hấu nát vụn. Nguyên Thần gì đó, ấn ký tinh thần gì đó bị tiêu diệt một cách sạch sẽ chỉ trong nháy mắt! Không có bắt sống, không có thẩm vấn dài đằng đẵng, chỉ có đánh chết bằng cách ác liệt nhất.
Thủ đoạn này của đế vương cũng khiến vô số người cảm thấy kinh hãi. Đừng nói là người ngoài, rất nhiều người trong nội bộ hoàng tộc cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đế vương đánh chết người khác một cách ác liệt như vậy.
Thủ đoạn này, vô cùng dứt khoát!
Cây mây già lại thu về rất nhanh, giống như là chưa từng vươn ra. Bốn phương tám hướng im lặng như tờ.
Lúc này, trận doanh bàng chi hoàng tộc truyền tới một tiếng thở dài đầy bi thương:
- Thân là đế vương, không dạy bảo mà đã giết, chết oan uổng, ta không phục!
Sau đó, một giọng nói khác vang lên:
- Vốn là đồng căn, vì sao hạ độc thủ như vậy?
Dưới mui che, đế vương vẫn được hào quang bao phủ như trước, y căn bản không trả lời. Không, cũng không có ý định trả lời. Đế vương ấnkia lại xuất ra lần nữa, đánh về phía hai người vừa mở miệng nói chuyện.
Kỳ thực đều không phải!
Nếu như nói, lúc trước Sở Mặc đánh bại Chung Thánh, bọn họ hoặc Hứa Đô sẽ có suy nghĩ như vậy. Sẽ cảm thấy giật mình vì chiến lực khủng bố của Sở Mặc. Nhưng hiện tại, suy nghĩ này đã biến mất. Bởi vì Sở Mặc đã hoàn toàn vượt ra khỏi cấp độ của đám người bọn họ! Bước vào cảnh giới cao hơn rồi!
Không nói đến chuyện hắn thành công nhập Thánh, chỉ nói đến chuyện hắn bổ một đao vào Chung Thành Đại Thánh… chuyện này đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của gần như tất cả các tu sĩ cùng thế hệ rồi. Bọn họ đều là thiên kiêu đỉnh cấp nhất trên đời này. Bất cứ người nào trong số bọn họ đều là một thiên tài ưu tú nhất trong đại vực.
Bọn họ không thiếu hiểu biết, lại càng không thiếu lòng tin, bất cứ người nào cũng có niềm tin không gì sánh được. Nhưng giờ phút này trong lòng bọn họ, Sở Mặc… đã hoàn toàn vượt qua bọn họ. Vượt xa đến mức ngay cả thân ảnh của hắn bọn họ cũng không nhìn thấy.
Chỉ có những lão tiền bối kia… mới có thể ở cùng đẳng cấp với hắn.
Trong nháy mắt, không biết có bao nhiêu người đều cùng lúc sinh ra ý nghĩ như vậy trong đầu.
Tuyết Vô Lệ không nói gì, đứng thẳng dậy, vẻ mặt cô đơn bước ra ngoài. Tuyết Vô Tình liếc nhìn bóng lưng của đệ đệ, lại nhìn vẻ trầm mặc của phụ thân Tuyết Xuân Thu, cuối cùng, chỉ có thể thở dài mộttiếng, cũng cúi đầu bước đi.
Đúng lúc này, La Thiên hoàng tộc bên kia bỗng nhiên truyền tới một giọng nói trầm thấp, những lời nói ra, lại khiến vô số muốn rời đi đều dừng bước.
- La Thiên hoàng tộc, trong mắt rất nhiều người, là một con quái vật khổng lồ ngày càng già yếu, đã suy thoái điêu tàn, nhưng hôm nay, ta phụng lệnh đế vương, chiêu mộ dũng sĩ thiên hạ. Có lẽ hoàng tộc thật sự đã già, cũng thật sự bắt đầu có những suy thoái. Nhưng huyết tính hoàng tộc lại chưa từng mất đi. Kể từ khi bắt đầu nắm giữ số mệnh thiên hạ trở đi, cho đến tận ngày hôm nay, điểm này chưa từng thay đổi. Chonên, có ai nguyện ý cùng hoàng tộc vùng lên lần nữa? Trong vài ngày tới hãy đến hành cung hoàng tộc, hoặc là La Thiên hoàng thành. Chỉ cần các ngươi cũng có nhiệt huyết giống vậy, chỉ cần các ngươi không sợ chết. Vị trí chiến tướng hoàng tộc luôn giữ lại cho các ngươi!