Thí Thiên Đao
Chương 1902 : Trực tiếp giết luôn! (2)
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
- Lão phu thừa nhận có đắc tội với ngươi và mấy bằng hữu củangươi, nhưng người Bắc Đẩu giáo chết trên tay ngươi cũng đâu có ít. Lão phu không so đo với ngươi. Lão phu cũng luyến tiếc vì ngươi là thiên tài chân chính. Hơn nữa, lão phu cũng không muốn trêu vào hoàng tộc, khiến bọn họ phẫn nộ. Vì thế, Sở công tử, lão phu muốn dùng phương thức hòa bình để giải quyết chuyện này. Ngươi nói gì đi.
Bắc Đẩu lão tổ đã lật bài. Sở Mặc cũng hiểu, dù không thừa nhận đối phương cũng không đồng ý. Vì thế, hắn dứt khoát gật đầu nói:
- Đã vậy thì trước tiên, ta muốn biết, là ai bán đứng ta.
Bắc Đẩu lão tổ cười cười:
- Chẳng lẽ lão phu không thể tự thôi diễn ra hay sao? Nếu lão phucó thể thôi diễn mấy nữ tử kia có liên quan với ngươi thì sao lại không suy ra được thân phận của ngươi chứ?
- Không, ngươi không làm được.
Sở Mặc bình tĩnh nói.
- Nếu thế này thì chúng ta không cần nói gì nữa, ta muốn đi, chưa chắc ngươi cản được đâu.
Bắc Đẩu lão tổ cười ha ha:
- Người trẻ tuổi à, tự tin là chuyện tốt nhưng hơn nó sẽ thành tự phụ. Lão phu không thể nói ai đã bán rẻ ngươi, lão phu phải giữ lời. Sở Mặc nói:
- Vậy cũng không sao, hẹn gặp lại.
Sở Mặc thân hình chợt lóe, trực tiếp biến mất.
- Muốn chạy à, không dễ thế đâu.
Bắc Đẩu lão tổ vừa nói vừa tạo một nhà giam khủng bố, rộng hơn vạn dặm, giống như cái võng dài mắc giữa trời, bịt hết lối đi.
Lên trời xuống đất đều không được nữa.
Huyết mạch hoàng tộc trên người những người này tuy là rất nhạt, gần như không có nhưng dù sao cảnh giới của bọn họ cũng cao thâm. Trải qua nhiều năm tu luyện, cũng càng cô đọng cho một tia tử kim huyết mạch kia càng hùng mạnh hơn. Giờ phút này cũng làm lợi cho Sở Mặc thôi.
Đám người kia tổng cộng có mười mấy người, kém nhất cũng là tu sĩ cảnh giới Thánh Nhân, còn có một tên tu sĩ trung kỳ Đại Thánh nữa.
Vốn tưởng rằng chống lại Sở Mặc sẽ nắm chắc, thậm chí không cần lão tổ Bắc Đẩu ra tay, bọn họ cũng có thể thoải mái trấn áp được Sở Mặc. Nhưng lại không nghĩ rằng đây hoàn toàn không phải một chuyện tốt, quả thực là một việc muốn mạng người ta!
Trong chớp mắt, Sở Mặc cũng đã chém 6 tên tu sĩ cảnh giới Thánh Nhân, tên hoàng tộc chi thứ cảnh giới Đại Thánh kia cả người bị thươngnặng, trừng mắt muốn nứt ra nhìn Sở Mặc, giận dữ hét:
- Sở Mặc, ngươi giết đồng tộc, ngươi.. ngươi sẽ phải chịu trừng phạt!
- Cút!
Sở Mặc nhấc chân đạp một cước, hung hăng đá về phía tên tu sĩ cảnh giới Đại Thánh này.
Ầm!
Tên hoàng tộc chi thứ cảnh giới Đại Thánh chống lại một quyền hung hăng của Sở Mặc, nhưng cơ thể lại giống như diều đứt dây, bị ném bay xa ra ngoài. Tiếp đó, Sở Mặc lật tay ra một đao, chém nát ba Đại Thánh khí bay về phía mình.
Loại bùng nổ kịch liệt này làm cho một phương trời sụp đổ.
Đất đai vô tận tất cả bởi vì cuộc chiến của đám người này mà hóa thành một mảnh đất khô cằn.
Sở Mặc lại giơ tay chém ra, chém rụng đầu một tên tu sĩ cảnh giới Thánh Nhân, sau đó lại đá một cước làm cái đầu vừa rơi xuống nát luôn.
Không đến thời gian một nén nhang, hơn 10 hoàng tộc chi thứ LaThiên từ La Thiên Tiên Vực chạy tới giết hắn cũng chỉ còn lại một tên tu sĩ cảnh giới Đại Thánh vẻ mặt hoảng sợ nhìn Sở Mặc.
- Sở Mặc... Ngươi, ngươi không phải người! Ngươi là ma quỷ!