Thí Thiên Đao

Chương 1956 : Côn Đại Thánh (2)

Ngày đăng: 04:48 19/04/20


Sau đó, Sở Mặc vung tay lên, Thương Khung Thần Giám quay trở về trên người hắn. Lại thu hồi sức mạnh của Cửu Tự chân ngôn, tất cả tràng vực biến mất trong nháy mắt.



Lúc này, mọi người trên đài cuối cùng cũng khôi phục lại năng lực tự do hoạt động.



Hiên Vô Địch không tiếp tục tất công Sở Mặc nữa, một kích mạnh nhất của y đã bị Sở Mặc hoá giải, y còn có thể lấy gì ra chiến đấu đây? Sắc mặt u ám như tro tàn đứng tại chỗ, cảm giác cả thế giới đều cách xa y.



Kỳ Tiêu Vũ căn bản không hề nhìn y lấy một cái, đối với người đàn ông này, nàng vừa nhìn đã không hề có chút hảo cảm nào.



Nói dễ nghe thì y đối với nàng là vừa thấy đã yêu, nói khó nghe thì loại hành vi này chẳng khác gì cường đạo!



Nếu như không phải hôm nay Sở Mặc tới kịp, sợ rằng nàng đã hương tiêu ngọc vẫn rồi. Nếu như không phải thực lực của Sở Mặc quá mạnh, vậy thì hiện tại sẽ có kết cục như thế nào? Hiên Tùng sẽ dễ dàngnói chuyện như vậy sao?



Khẩu khí này là sau khi gặp Sở Mặc, mới bị đè nén xuống.



Nhưng đè nén xuống, cũng chẳng khác nào tiêu biến mất rồi.



Lúc này, Sở Mặc đưa hai cô gái xuống dưới đài, nhìn Ma Quân:



- Sư phụ, sao người lại tới đây?



Ma Quân liếc nhìn Sở Mặc:



- Đầu tiên cần giải quyết những chuyện trước mặt đã, những chuyện khác, về sau hẵng nói. Ngay sau đó, Ma Quân truyền âm cho Sở Mặc: Con có nắm chắc được rằng sau khi gây chuyện vẫn có thể toàn thây mà thoái lui được không?



Thế nào gọi là sư phụ? Chính là thế này đây!



Ma Quân còn hiểu rõ Sở Mặc hơn cả cha mẹ của hắn!
Một gã Đại Thánh nôn nóng đã ra tay với Ma Quân.



Ma Quân đã sợ hãi khi nào chứ? Năm xưa khi ở Tiên giới y đã bị vô số người vây đánh. Đối với y mà nói, cảnh tượng hôm nay nhiều nhất cũng chỉ là cảnh tái hiện lại năm xưa mà thôi. Huống hồ, y của ngày hôm nay, cũng không còn là tu sĩ nhỏ bé năm đó bị người ta dồn ép đến mức phải rời xa nhân giới! Ầm!



Ma Quân vung tay chém một đao!



Một đao này quá mức ác liệt, bên trong ẩn chứa đạo sát thương cực lớn, khiến gã tu sĩ Đại Thánh của Giới Hải Đạo Tông vừa ra tay với y sợ đến phát run.



Nói cho cùng, trong suốt quá trình trưởng thành, Ma Quân đã trải qua quá nhiều trận chiến đấu! Nguy hiểm sống chết cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần. Nhìn lại gã Đại Thánh của Giới Hải Đạo Tông kia từ khi tu luyện đến nay, gần như luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từnggặp phải thất bại. Thậm chí ngay cả những trận chiến đặc biệt nguy hiểm cũng chưa trải qua được mấy hồi.



Đối mặt với một đao này của Ma Quân, gã gần như đã quên mất bản thân nên lấy chiêu gì ra chống đỡ.



May mắn là bọn họ có rất đông người.



Các loại công kích giống như nước thuỷ triều lập tức đánh về phía Ma Quân.



Đám sinh linh biển Thiên giới tới dự lễ thì không ngừng lùi về phíasau. Chuyện này không hề liên quan đến bọn họ, nên bọn họ cũng không muốn dính vào những phiền toái này.



Ngay tại lúc này, giữa đại điện vang lên một giọng nói lạnh như băng:



- Đông người thì lợi hại lắm sao?



Trong nháy mắt một luồng khí tức đại đạo đã bao phủ lấy toàn bộ đại điện.



Khí tức này quá hùng hồn, cũng quá cường thế! Nhất thời khiến cho tất cả mọi người cảm thấy chấn động.