Thí Thiên Đao

Chương 2137 : Gặp nguy (1)

Ngày đăng: 04:50 19/04/20


Trong nháy mắt khi thân ảnh của Linh Thông Thượng Nhân xuất hiện, đất trời lung lay!



Loại cảnh giới như y, một khi không còn trói buộc của thần cách, khí tức phát ra chắc chắn là kinh thế hãi tục. Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y đầy xúc động vọt đến, nhưng chỉ thấy được một mìnhLinh Thông Thượng Nhân, sắc mặt hai nàng trở nên trắng bệch.



- Sở Mặc đâu?



Kỳ Tiêu Vũ hỏi.



Linh Thông Thượng Nhân nhìn hai nàng:



- Chẳng lẽ hai người các con không muốn chúc cha đã hoàn toàn thoát khỏi sự điều khiển của thần cách sao?



- Phu quân của ta đâu? Thủy Y Y lập tức lạnh mặt, giọng lạnh lẽo hỏi.



Lúc này Linh Thông Thượng Nhân cũng thu lại vẻ vui mừng trên mặt, chầm chậm nói:



- Hai đứa con gái các con, trong lòng hai con chồng lớn hơn tất cả, phải không?



Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y đều mang vẻ mặt tất nhiên gật đầu, cực kỳ ăn ý.



- Tốt, tốt, các con đã muốn thấy hắn đến thế, ta đây sẽ đưa các con đi gặp. Linh Thông Thượng Nhân nói, tay vung lên. Trong nháy mắt, thân ảnh Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y liền biến mất trong hư không.



- Còn cả bọn chim thú các ngươi nữa.



Linh Thông Thượng Nhân nói, cũng liền sau đó đưa những sinh linh không phải con người đi theo Sở Mặc đưa vào bên trong tiểu thế giới.
Con ưng khổng lồ màu lam cùng những sinh linh không phải con người đi đến, tất cả đều rất mệt mỏi nhưng lại không cảm thấy bị Sở Mặc liên lụy, mà là không ngờ được sẽ bị giam lại.



Vô số pháp trận bên trong tiểu thế giới này đều được mở ra tạo thành một nhà tù thật lớn, giam giữ những sinh linh bên trong không thể rời đi. Sở Mặc nhìn mọi người một cái, sau đó nói:



- Không cần nghĩ đến cái gì nữa, tĩnh tâm tu luyện thôi!



Nói xong, hắn liền khoanh chân ngồi xuống, yên lặng bắt đầu tu luyện.



Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y đau lòng nhìn Sở Mặc. Hắn vì giúp Linh Thông Thượng Nhân mà đã làm nhiều như thế. Mười mấy năm bôn ba bên ngoài, cuối cùng mới có thể cởi ra trói buộc lớn nhất trên người Linh Thông Thượng Nhân, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế, dù là ai sợ là đều cảm thấy muốn điên lên. Nhưng hắn không hề, thậm chí không hề nói một câu oán hận. Nhưng càng như vậy càng làm cho hai nàng cảm thấy không cam lòng cho hắn, không nỡ thay hắn. Càng nhiều hơn là sự bất đắc dĩ.



Đến cảnh giới như Linh Thông Thượng Nhân, muốn áp chế bọn họ thật sự không cần thủ đoan quá phức tạp, chỉ là một suy nghĩ trong đầu mà thôi.



Mấy tháng sau.



Một ngày, phía trên tiểu thế giới bất chợt mở ra một cánh cửa, sau đó có một bóng người từ trên trời giáng xuống. Đây là một tu sĩ nhìn qua rất già nua, nếp nhăn trên mặt dường như có ngàn con kênh giăng đầy. Đôi mắt cũng đã hơi vẩn đục. Tóc thì rối cào cào, quần áo trên người cũng đã có chút cũ rách. Nhưng tràng vực trên người lão lại làm cho sinh linh bên trong tiểu thế giới rung động.



Tổ cảnh đỉnh!



Đây là một tu sĩ lớn tuổi mạnh mẽ.



Thần niệm của Linh Thông Thượng Nhân vang lên trong đầu Sở Mặc.



- Nhóc con, trảm thần cách cho ông ta.