Thí Thiên Đao
Chương 2138 : Gặp nguy (2)
Ngày đăng: 04:50 19/04/20
Sở Mặc ngồi yên không nhúc nhích, lúc này, một hình ảnh trong ký ức xuất hiện trong tinh thần của Sở Mặc.
Sở Mặc anh tuấn trẻ tuổi đầu tóc bạc trắng đang cùng Cổ Băng Băng chuyện trò vui vẻ. Nhìn chung quanh, chắc nơi này là một nơi khá bí mật.
Sở Mặc nhíu mày, sắc mặt liền trở nên băng lạnh. Hắn không thể ngờ Linh Thông Thượng Nhân vậy mà giả dạng hắn, chạy đến chỗ Cổ Băng Băng.
- Nhóc con, ngoan ngoãn nghe theo lời ta.
Thần niệm của Linh Thông Thượng Nhân tiếp tục truyền đến, không có chút uy hiếp. Cực kỳ bình thản.
Nhưng trong lòng Sở Mặc lại lần nữa dâng lên căm giận ngút trời.
Hắn truyền lại một thần niệm:
- Nói thế nào đi nữa thì ta cũng coi ông là bậc cha chú, ông làm như vậy có phải quá quá đáng không?
- Không hề quá đáng. Linh Thông Thượng Nhân thản nhiên nói:
- Quan niệm của cậu và ta không hề giống nhau. Cậu muốn thành lập một thế lực để phá vỡ cổ tộc kia, ta lại muốn thông qua thế lực này tiêu diệt toàn bộ cổ tộc, sau đó.. rời khỏi Thông đạo. Nhóc con, cậu cứ tạo cho mình nền tảng tốt trước đã. Sở Sở cũng là một đứa trẻ khá ưu tú. Cậu yên tâm, ta sẽ làm tốt hơn cậu.
- Tóm lại là ông muốn làm gì?
Sở Mặc lạnh lùng hỏi.
- Giúp bọn họ thành lập thế lực, sau đó thế lực đó sẽ làm việc cho ta, tiêu diệt toàn bộ cổ tộc, thiết lập một tòa pháp trận tối cao, rời khỏiThông đạo!
Chỉ có thể nói, trên đời này khắp nơi đều tồn tại sắp đặt, tính toán!
Có những âm mưu thậm chí trước khi nó bắt đầu, có thể ẩn giấu trong năm tháng vô tận, không ai có thể nhận ra! Đến một ngày nó bắt đầu, thì cũng không có ai có thể ngăn cản. Những âm mưu này đều là theo xu thế chung của thế giới mà thôi.
- Vậy nên, nhóc con, thế giới này có rất nhiều chuyện không giống như cậu nghĩ. Không đơn giản như thế, càng không dễ dàng như thế. Ta đã rất thẳng thắn với cậu rồi, cũng rất khoan dung, đến một ngày cậu sẽ hiểu nỗi khổ tâm của ta.
Trong thần niệm của Linh Thông Thượng Nhân tràn ngập sự hiền từ.
Sự trao đổi của hai bên hoàn toàn là sự nối liền thần niệm, tuy có vẻ mất rất nhiều thời gian nhưng thực ra chỉ là thời gian trong nháy mắt mà thôi. Lúc này, ánh mắt Sở Mặc nhìn về phía ông lão nhìn có vẻ cực kỳ rách rưới kia.
- Cậu… có thể giúp ta trảm thần cách sao?
Ông lão nhìn Sở Mặc, trong mắt tràn đầy vẻ không tin tưởng.
Cái gì mà Sở công tử độc nhất vô nhị, ông ta chưa từng nghe đến bao giờ. Ông ta chỉ có thể cảm giác, nơi này giống như một nhà tù, nhốt thanh niên tóc trắng này. Hắn là ai thì lão cũng không biết. Hắn rất nổi tiếng sao? Vì sao đại ca lại truyền thần niệm đến cho mình, dẫn mình đến đây? Chỉ trong nháy mắt khi ông lão nghèo túng đang suy nghĩ lung tung.
Sở Mặc giơ tay lên. Một đao.
Tràng vực trên người lão giả trong nháy mắt bùng nổ, giận dữ quát lên:
- Tiểu tử, ngươi dám?
Tinh - khí - thần trên người lão giả thoáng cái đã thay đổi hoàn toàn, giống như một con cự long (rồng lớn) mới thức tỉnh. Phản ứng của lão đúng là nhanh đến khó tin. Trong nháy mắt khi Sở Mặc ra tay, lão thực ra cũng đã chuẩn bị đánh trả.