Thí Thiên Đao
Chương 2261 : Một khắc cũng không chờ (1)
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
- A a a a, nhưng bây giờ lại phải đợi năm trăm năm nữa! Năm trăm năm đấy!
- Năm trăm năm cũng không phải là dài…
- Không đâu… Năm trăm năm là quá dài rồi, một khắc ta cũng không muốn chờ, ta muốn hoàn toàn tiêu diệt hắn ngay bây giờ!
Đáng tiếc, mặc cho bọn họ điên cuồng rít gào giận dữ, điên cuồnggầm thét đi nữa cũng không thể làm gì cả.
Tòa pháp trận này bọn họ thật sự là không thể phá nổi.
Trừ Thái Thượng Cổ Tổ, những sinh linh trong Thông đạo khác không ai biết có chuyện gì đã xảy ra. Mấy tên Thái Thượng Cổ Tổ trong gia tộc Hàn Băng và gia tộc Lạc Thủy tất nhiên sẽ không đời nào nói ra chuyện này, nhất là sáu gã Cổ Tổ gia tộc Hàn Băng, bọn họ đã coi như là hoàn toàn cắt đứt với con cháu đời sau của mình.
Nhưng trong thế giới Thông đạo này vẫn còn rất nhiều Thái Thượng Cổ Tổ khác nữa. Bọn họ tất nhiên cũng nhìn ra được, tấm màn trời màu đen này cũng không phải là điềm không may gì cả mà là một tấm phòng ngự do lực lượng đại từ bi thật sự hóa thành, dùng để che chở cho vạn linh trên thế giới Thông đạo.
Có một vài Thái Thượng Cổ Tổ vì có lòng biết ơn liền nói chuyện này ra bên ngoài, muốn cho các sinh linh trên Thông đạo yên tâm rằng đang có người bảo vệ cho thế giới này. Tấm màn trời màu đen cũng không phải điềm không may, mà chỉ là tấm bảo vệ thôi.
Sau khi tin tức này truyền ra, đã ảnh hưởng với mức độ rất lớn với đa số sinh linh trong Thông đạo, hầu như không còn lo lắng nữa. Bọn họcòn thật sự rất biết ơn với hai vị bọn họ chưa bao giờ nghe qua tên Thái Thượng Vô Cực và Phật Đà Vô Lượng.
Nhưng cũng không phải là ai cũng có ý nghĩ như thế.
Trong Liên Minh Tinh Anh.
- Không sai. Theo bề ngoài thì tình thế dù đã ổn định, nhưng thực tế cả Thông đạo này, đa số vẫn còn có chút bất an trong lòng. Nói không chừng, một lúc nào đó bất chợt xảy ra một việc gì đó sẽ trở thành một ngòi nổ, từ đó ảnh hưởng đến cả thế giới Thông đạo. Những người khác cũng rối rít phát biểu ý kiến, cơ bản đều là ủng hộ quyết định của Sở Sở. Bây giờ, việc cấp bách nhất là phải mượn hơi vài Thái Thượng Cổ Tổ không có địch ý với bọn họ, cũng không có dã tâm quá lớn mới được.
Nhưng việc này nhất định phải thật cẩn thận, đàn sói có thể nuốt hổ không chút khó khăn, nhưng đến lúc con hổ đã bị nuốt, còn không biết đàn soi kia có cắn ngược lại một cái hay không? Đây cũng là chuyện bọn họ cần phải cân nhắc rất nhiều.
Nhưng đúng lúc này, có người đột nhiên báo lại hai gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Dạ đã đột nhiên rời khỏi nơi bế quan, không biết đi đâu! Ách!
Mọi người ở chỗ này ai cũng không nhịn nổi phải hít một hơi khí lạnh, sau đó hai mặt nhìn nhau.
Lạc Phi Hồng cười khổ nói:
- Bọn họ lại có thể phản ứng… Nhanh như vậy?
- Ý rằng một ngày cũng không muốn phải chờ hay sao?
Cổ Băng Băng lẩm bẩm nói.
Sau đó, hai người nhìn phía Sở Sở vẻ mặt đang cực kỳ lạnh lùng. Lạc Phi Hồng nói:
- Sở Sở, chuyện này cô phải mau mau báo cho bên kia.