Thí Thiên Đao
Chương 2262 : Một khắc cũng không chờ (2)
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
Sở Sở gật đầu:
- Ừ, ta biết rồi!
Mức độ nghiêm trọng của chuyện này đã vượt quá dự liệu của bọn họ. Vốn là bọn họ còn đoán dù thế nào đi nữa, hai gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Dạ kia cũng sẽ phải suy nghĩ cẩn thận một thời gian, sau đó mới quyết định sau. Bọn họ cũng không hy vọng xa vời rằng hai gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Dạ kia khi biết chuyện này xảy ra còn có thể khiêm tốn nhũn nhặn như trước nữa. Bởi vì điều ấy gần như là không thể nào!
Ngươi nhốt một con hổ ở trong lồng, nhìn bên ngoài nó sẽ giống như một con mèo bị bệnh, thậm chí còn có thể nằm yên một chỗ không nhúc nhích. Nhưng nếu cái lồng tre đó bị mở ra… Bên ngoài lại không có chút uy hiếp nào, ai sẽ có thể cản lại con hổ này chứ?
Nhưng bọn họ đều cảm thấy, đã có bài học kinh nghiệm từ trước như thế, hai gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Dạ kiểu gì cũng phải do dự một chút chứ! Kết quả, người ta lại hoàn toàn không chút do dự nào!
Quả thật là dứt khoát đến mức làm cho người ta phải sợ hãi!
Đến lúc này mọi người mới hiểu ra, đó là hai gã Thái Thượng Cổ Tổ! Bọn họ đã sống từ vạn cổ đến nay, đã trải qua bao nhiêu lần luân hồi, là Chúa Tể!
Chuyện gì mà bọn họ chưa từng trải qua nữa? Cả thế giới Thông đạo này có thể có chuyện gì bọn họ không hiểu nữa?
Cho nên, khi bọn họ biết rằng hai vị đại năng Thái Thượng Vô Cực và Phật Đà Vô Lượng chắc là đã vĩnh viễn rời khỏi Thông đạo, căn bản không chút do dự bay thẳng đến bên vương tộc họ Sở giết chóc!
Hai người thân của bọn họ, hai người Thái Thượng Cổ Tổ khác của cổ tộc họ Dạ cũng bị Sở Mặc và hai lão bất tử kia bức chết!
Đó mới thật sự là thù sâu oán nặng!
Nhưng bọn họ thật sự không ngờ, nhanh như thế đã có Thái Thượng Cổ Tổ đến nơi này tìm Sở Mặc gây phiền toái.
Cho nên, từng người trong bọn họ đều mở to hai mắt, muốn xem xem rốt cuộc đó là ai.
- Dạ Vô Pháp? Người đó là Dạ Vô Pháp?
Một gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Kỷ có chút kích động nói:
- Thật không ngờ, lão ta lại tới nhanh như thế. Nhưng ngay sau đó lão đã bị người khác tạt cho một chậu nước lạnh. Bên kia, Đông Phương Vân Lạc vốn là Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc Đông Phương nhẹ nhàng nói:
- Dù là có ai đến đi nữa, thì làm sao? Hoặc là trên những cái cột cờ này có thêm hai cái đầu người nữa, hoặc là chỗ vương tộc họ Sở này bị công phá. Những cái đầu còn sót lại này của chúng ta… còn mong được đổi chỗ chắc?
Đông Phương Hằng Thái cũng nói:
- Nói không chừng chúng ta còn bị bắt đi nơi khác, làm đồ triển lãm.
Tên Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Kỷ kia liền im lặng không nói gìnữa. Trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng, dù thế nào đi nữa, dù vương tộc họ Sở thật sự bị công phá, Sở Mặc thật sự bị giết, bọn họ tối đa cũng chỉ được trút giận thay, cảm thấy được báo thù rửa hận, nhưng đời này kiếp này, thậm chí vĩnh viễn sau này, bọn họ cũng không thể có cơ hội trở về đỉnh phong, oai phong một cõi như trước nữa rồi.
Cơ hội đó đã không còn, đã biến mất, đã không thể trở về được nữa rồi!