Thí Thiên Đao

Chương 2287 : Thống nhất đại vũ trụ La Thiên (2)

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


Sở Mặc nói:



- Nhất định có thể.



Nói xong, Sở Mặc nhìn về phía những người khác:



- Chỉ cần thần hồn tròn vẹn, dù gặp nhau cũng sẽ không chôn vùi. Hơn nữa, ta thấy biến một người thành chính mình, hoặc song sinh anh chị em sẽ càng tốt hơn.



- Sinh đôi anh chị em?



Ánh mắt mọi người đều sáng ngời.



Sở Mặc nói như vậy để tất cả mọi người đỡ khó tiếp nhận. Bằng không, cảm giác thấy một chính mình khác đúng thật là hơi là lạ. Sau đó, bữa tiệc rượu vẫn kéo dài. Mỗi người ở đây đều có quá nhiều điều muốn nói với Sở Mặc.



Hơn nữa, đây còn là một truyền thuyết sống nữa!



Cảnh giới thái thượng! Trước đó nào ai dám nghĩ sẽ có ngày mình được thấy nhân vật ở tầng thái thượng?



Nghĩ cũng không dám! Nhưng giờ lại thành sự thực!



Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ ôm hai đứa bé xin cáo lui trước, nên biết họ cũng đã biết rồi. Với quyết định của con trai, họ vẫn vô cùng đồng ý.



Còn như nói thế giới này có nguy cơ bị hủy diệt hay không. Thực ra mọi người không quan tâm lắm. Bởi vì sự việc này với họ mà nói… quá xa xôi cũng không khống chế được. Vốn chẳng phải việc họ có thể lo.



Còn lại cũng chỉ có chuyện sống ở đâu để họ thấy hài lòng. Bởi vì Sở Mặc đã nói rất rõ, trong đại vũ trụ La Thiên chưa chắc đã kém hơn lối đi. Tinh khí trong lối đi đúng là đậm hơn thật, nhưng sau khi đến cảnh giới nhất định, tinh khí đã không còn là yếu tố quan trọng nhất quyết định tu vi nữa.
Bên Viêm Hoàng Đại Vực trải qua nhiều năm như vậy đã sớm khác nhiều so với trước.



Năm xưa Sở Mặc xây dựng lại Viêm Hoàng Đại Vực khiến nó biến thành một đại thế giới hoàn chỉnh. Ba ngàn năm qua đi, đại thế giới trở nên tràn đầy sức sống, rốt cục đã hoàn toàn dung hợp.



Không hề phân ra những khu vực riêng, khu vực Linh giới, khu vực Tiên giới và khu vực Thiên giới... chỉ còn lại một thế giới Viêm Hoàng hoàn chỉnh.



Ở trên thế giới này, thế lực độc nhất vô nhị cao cấp nhất chính là Phiêu Diêu Cung.



Không ai sánh bằng! Bất kỳ tu sĩ nào không phải sinh linh, thánh địa trong lòng mình ước mơ nhất chính là Phiêu Diêu Cung.



Đấy là môn phái lớn nhất ở cả Viêm Hoàng đại thế giới.



Ở đây, tất cả mọi người lấy việc mình là đệ tử của Phiêu Diêu Cung làm vinh quang.



Làm Sở Mặc cảm thấy vui mừng là ba ngàn năm qua đi, Phiêu Diêu Cung vẫn tràn ngập sức sống như cũ, cũng không trở thành một thế lực tràn đầy khí tức trụy lạc hung tàn. Nếu như vậy, Sở Mặc thà rằng tự tay phá hủy nó. Người chủ sự của Phiêu Diêu Cung giờ đã đổi thành hậu nhân của những đệ tử ở nhân giới của Sở Mặc.



Bởi vì thân phận địa vị của những đệ tử đó đều quá cao.



Đồ đệ Sở Mặc... chỉ là một thân phận thôi nhưng nếu nói ra cũng đủ làm tất cả đại nhân vật của Viêm Hoàng Đại Vực phải cúi đầu.



Sở Mặc dường như là một vị “Thần” tồn tại ở Viêm Hoàng Đại Vực vậy.



Sau khi trở lại Viêm Hoàng Đại Vực, cảm giác đầu tiên của Sở Mặcchính là thế giới này tương đối thân thiết, có một niệm lực mạnh mẽ không ngừng rót vào cơ thể hắn.