Thí Thiên Đao
Chương 2288 : Cố nhân (1)
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
Điều này làm cho Sở Mặc có chút kinh ngạc. Đến cảnh giới đó của hắn, sức mạnh bình thường đã hoàn toàn không thể làm hắn có cảm giác gì nữa rồi. Có thể niệm lực này so với sức mạnh mà Sở Mặc thường hấp thụ thì không đặc biệt mạnh mẽ gì, nhưng rất đặc biệt, bên trong mang theo đạo vận vô cùng.
Hơi cảm thụ một chút thì Sở Mặc đã hiểu, niệm lực này vốn là một loại “Lực công đức”. Là lực mà năm xưa hắn xây dựng lại Viêm Hoàng Đại Vực để lại.
Hắn bảo Sở lão, Phiêu Linh Nữ Đế và Sư phụ về trước, không nên kinh động tới thân bằng năm xưa. Sở Mặc muốn lại đi tới một chỗ khác của Viêm Hoàng Đại Vực. Đi tới những nơi ngày xưa đã từng tới một vòng.
Đây là một tình cảm nhớ nhung, đám Sở lão cũng hiểu cả.
Sở Mặc lên đường một mình. Đầu tiên hắn bước về chỗ năm xưa ở Nhân giới. Ba ngàn năm qua đi, nơi đây đã hoàn toàn thay đổi dáng vẻ. Cả thế giới cũng không còn người phàm qua lại nữa.
Quốc gia... Vẫn tồn tại. Nhưng cũng đã biến thành Tu Chân quốc.
Sở Mặc trở lại thảo nguyên lớn năm xưa, trở lại Sở quốc. Hắn nghỉ chân trong chốc lát sau đó lặng yên rời khỏi. Sau đó, hắn tìm được cánh rừng năm đó gặp Kỳ Tiêu Vũ.
Chỗ đó, bây giờ đã xuất hiện rất nhiều linh thú có tu vi, trở nên khác trước nhiều. Sở Mặc lại đi một chuyến tới thành Viêm Hoàng. Thành Viêm Hoàng giờ đã trở thành một tòa cổ thành chân chính. Làm Sở Mặc hơi không ngờ là nơi đây... lại lưu lại chỗ ở cũ của hắn!
Có người đặc biệt giữ lại chỗ này.
Sở Mặc không làm kinh động bất kỳ ai, đi vào dạo qua một vòng. Ký ức năm xưa còn hiện thoáng qua trong đầu hắn.
Tòa thành này, có thể nói đã chiếm rất nhiều tình cảm của Sở Mặc.
Hắn rời khỏi “Chỗ ở cũ của Sở Mặc”, tới trên đường lớn thậm chícòn nhìn thấy cả bảng hiệu Thao Thiết Lâu nữa.
Người nọ mến mộ Phương Lan, không biết làm sao lại điều tra được sự tồn tại của Kim Minh. Thật ra Kim Minh tồn tại cũng không khó điều tra. Năm xưa ở Linh giới có rất nhiều người đều biết chuyện này. Sau khi Sở Mặc trở thành tồn tại như một vị “thần” ở Viêm Hoàng Đại Vực, những người từng xuất hiện với Sở Mặc đều trở nên có địa vị, thân phận cực cao. Cho dù kẻ thù khi xưa bây giờ cũng đều dương dương tự đắc: Chúng ta đã từng giao thủ với Sở Mặc đó nhé!
Đối với chuyện như vậy, đừng nói là Sở Mặc, cho dù là những người ở Phiêu Diêu Cung cũng sẽ không lưu ý.
Phương Lan và Lục Thiên Kỳ, Lục Thiên Duyệt, Bình Bình và những người năm xưa xuất thân từ Linh giới đều từng thử tìm kiếm Kim Minh. Cũng từng thấy, dù sao lấy năng lực những người đó, muốn tìm được một người ở Viêm Hoàng Đại Vực cũng không khó.
Nhưng Kim Minh đều từ chối trở về Phiêu Diêu Cung cùng họ. Gãcảm giác mình có thể còn sống cũng đã là một kỳ tích. Còn có thể tu luyện tới cảnh giới Chí Tôn càng là do ông trời chiếu cố rồi. Gã không muốn trêu chọc bất kỳ ai nữa, cũng không muốn nhớ lại chuyện cũ năm xưa nữa.
Cho nên, những năm gần đây, Kim Minh vẫn độc lai độc vãng.
Nhưng lần này, rốt cục bị đám người này bao vây.
- Không oán không cừu?
Người đàn ông cảnh giới Chí Tôn cười lạnh nói:
- Cũng bởi vì sự tồn tại của ngươi nên Phương Lan mới không chịutiếp nhận công tử nhà ta. Cái đồ quái vật nhà ngươi thật đáng chết...
Không chờ y nói xong, Kim Minh liền cười nhạt:
- Nếu ta chết, ta dám cam đoan vị công tử kia của nhà ngươi còn cả gia tộc nhà các ngươi nữa, sẽ trong khoảnh khắc bị Phiêu Diêu Cung đánh cho tan tành.