Thí Thiên Đao

Chương 24 : Biến của tâm pháp (2)​

Ngày đăng: 04:22 19/04/20


Gần như là trong nháy mắt liền sinh ra sức sống mãnh liệt!



- Có quá nhanh không hả?



Thậm chí Sở Mặc cũng có chút kinh khủng.



Mặc dù vừa nãy Ma Quân từng nói với hắn Thiên Ý Ngã Ý tuy có khuyết, nhưng vẫn là tâm pháp cường đại nhất thế gian này.



Tứ Tượng công pháp tuyệt đỉnh nhất cả đại lục cũng không bằng 1/10 nó.



Sở Mặc cũng chưa có tiếp xúc qua công pháp tuyệt đỉnh trên đời này, cũng không biết lời sư phụ nói có mấy phần khoa trương.



Nhưng bây giờ tốc độ hắn tập trung nguyên khí quả thật là hơn 10 lần!



Thậm chí là nhiều hơn!



Trước đây nguyên khí của Sở Mặc vẫn dừng lại ở trạng thái tuyệt đỉnh của cấp hai.



Muốn đột phá cảnh giới Nguyên Quan vô cùng khó khăn.



Vì hắn không có tâm pháp tốt.



Cho đến này, Phàn Vô Địch cũng đang tìm tâm pháp tốt hơn cho đứa cháu.



Ông cụ cho rằng với thiên phú của đứa cháu, nếu tu tập tâm pháp bình thường, thật sự là quá đáng tiếc, là rất lãng phú thiên phú của hắn.



Thậm chí là một loại sĩ nhục.



Tuy tâm pháp có thể tu rất nhiều loại, nhưng tinh lực của người cuối cùng là có hạn.



Nếu là một loại công pháp tu luyện 7-8 năm, mười mấy năm trở lên, thì đổi tâm pháp, vậy, khả năng mang đến không phải là tiến bộ mà là hủy diệt!



Bởi vì lúc đó rất nhiều thứ đều đã hoàn toàn thành hình.



Tất cả công pháp tu luyện đều là phù hợp với tâm pháp nguyên bản.



Một khi đổi tâm pháp, vậy tất cả công pháp trước đây tu luyện cũng phải ma hợp, thích ứng mới lại.



Loại thực lực đó đột nhiên giảm xuống, áp lực và thống khổ mang đến tuyệt không phải người nào cũng có thể vượt qua.



Tu lại, là một quá trình vô cùng dài.



99/100 người tu lại có thể đều không kiên trì tới cùng.



Phàn Vô Địch tất nhiên hiểu rõ đạo lý này.



Đáng tiếc là lão tuy là một tướng quân, nhưng tất cả tâm pháp tốt nhất có thể tiếp xúc được cũng chỉ là nguyên cấp tam phẩm.




Nghĩ vậy, Sở Mặc đáp một tiếng, mở cửa đi ra.



Một luồng khí hương mãnh liệt đột nhiên bay vào trong mũi, tinh thần của Sở Mặc phấn chấn trở lại.



Sau đó sửng sốt nhìn thức ăn trên bàn, quả thật không dám tin vào đôi mắt của mình.



- Đây… đây là sư phụ làm?



Bốn xào một canh, không chỉ có thịt giao long còn có cá và hai món rau dại.



Chẳng những mùi vị rất thơm ngon, bày trí cũng khá đẹp mắt!



Ma Quân thản nhiên liếc nhìn Sở Mặc:



- Thật nghĩ là tài nghệ nấu ăn của mình tốt như vậy sao?



-… Sở Mặc không biết nói gì, thậm chí có chút quên biến hóa của Thiên Ý Ngã Ý sinh ra, kinh ngạc nhìn Ma Quân:



- Sư phụ… còn có gì mà sư phụ không biết không?



Ma Quân lười để ý đến Sở Mặc, lấy ra một bình rượu, hai cái ly, đặt trước mặt Sở Mặc một cái.



Sở Mặc lại ngây dại, nhìn sư phụ đích thân rót rượu cho mình, khóe miệng co giật nói:



- Sư phụ… đây là?



- Nào, uống với ta một chút. Ma Quân nói xong, ngồi ở đó chăm chú nhìn Sở Mặc:



- Cũng tạm thôi, quyển Thiên Ý đã nhậm môn rồi.



- Tương lai phải dựa vào chính con rồi!



Sở Mặc trong lòng thầm nhẹ nhõm, nhưng nghe tới câu phía sau nhất thời cảnh giác lên, nhìn Ma Quân:



- Sư phụ, người…



Ma Quân khoát tay:



- Uống rượu!



Sở Mặc cũng không phải lần đầu tiên uống rượu. Từ nhỏ lớn lên trong quân, một số lão binh sĩ sớm đã dạy Sở Mặc uống rượu.



Nói ra cũng xem là có chút tửu lượng.



Nhưng Sở Mặc lại không ngờ rượu mà sư phụ lấy ra uống vào không cảm thấy mùi vị gì. Nhưng uống một ly vào cả người lại có cảm giác lâng lâng muốn bay lên. Đăng bởi: longnhi