Thí Thiên Đao
Chương 2431 : Tiền riêng (1)
Ngày đăng: 04:54 19/04/20
Vẻ mặt Sở Mặc bình tĩnh, mỉm cười nhìn Hoàng thượng, nói:
- Bởi vì hôm nay coi như là ta đã giúp hoàng thượng một việc lớn.
- A! Ngươi khiến cho cháu của trẫm thành thái giám, sau đó lại đại khai sát giới vệ binh của Thân vương phủ, ngươi phạm phải tội lớn như vậy mà còn nói là giúp trẫm? Ngươi cho là... Trẫm dẽ lừa như vậy sao?
Giọng của Hoàng thượng không nói là nghiêm khắc, nhưng cũng không ôn hòa.
Vẻ mặt Sợ Mặc không có bất kỳ biểu tình nào khác, hắn chỉ thản nhiên cười, nói:
- Bệ hạ sáng suốt như vậy tất nhiên hiểu rõ những điều tiểu tử nói là thật lòng, hơn nữa, bệ hạ cũng biết tiểu tử không phải là đứa trẻ bình thường, cần gì dùng thái độ như thế đối đãi với tiểu tử.
- Ngươi có biết là ngươi rất làm càn không?
Thật thần kỳ là Hoàng thượng cũng không phát giận, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn Sở Mặc.
- Bệ hạ lòng dạ rộng lớn tất nhiên là sẽ không chấp nhặt với một đứa trẻ như ta.
Sở Mặc nói.
- Không phải ngươi vừa nói mình không phải đứa trẻ bình thường sao, sao bây giờ lại đem thân phận này ra làm bia đỡ đạn rồi?
Hoàng thượng cười như không cười nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nói:
- Không giống đứa trẻ bình thường, nhưng vẫn chỉ là một đứa trẻ a.
- ...
Hoàng thượng im lặng nhìn Sở Mặc, hắn bị những lời này của Sở Mặc làm cho mặt đầy hắc tuyến. Thật ra hắn rất muốn nói một câu:
- Bây giờ ai mà coi ngươi thành một đứa trẻ thì người đó đúng là đầu óc có bệnh..
Ngày thứ ba sau khi Sở Mặc ra khỏi Hoàng cung.
Trong Viêm Hoàng thành xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện lớn thứ nhất là Hạ Kinh Thân vương cáo ốm, nói là muốn về nhà dưỡng bệnh, không thích hợp tiếp tục ở lại trong triều quản lý sự vụ.
Hoàng thượng giữ lại, nhưng Hạ Kinh đã quyết ý nên Hoàng thượng cũng thuận gió dong thuyền, gật đầu đồng ý chuyện này.
Chuyện lớn thứ hai là Hoàng thượng đột nhiên ban một đạo chính lệnh.
- Đại Hạ quốc chuẩn bị thành lập một học viện hoàn toàn mới do chính trẫm là viện trưởng. Còn phó viện trưởng là... Là Sở Mặc.
Nếu như nói, đối với việc Hạ Kinh cáo biệt thì văn võ bá quan cả triều đều cảm thấy rất bình thường, hợp tình hợp lý thì việc Hoàng thượng ban bố chính lệnh thứ hai, quả là khiến cho tất cả mọi người sợ ngây người. Căn bản không hiểu vì sao Hoàng thượng lại muốn làm vậy!
Trong văn võ bá quan có người đứng ra phản đối, nói Sở Mặc là đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy, không có tư cách để làm phó viện trưởng.
Mọi người đều biết, nếu như Hoàng thượng là viện trưởng của học viện này thì quy cách của nó, tuyệt đối là cao cấp nhất. Mà Hoàng thượng không có khả năng sẽ quản chuyện của học viện, vậy thì Sở Mặc là phó viện trưởng cũng sẽ trực tiếp thành người có quyền lực cao nhất trong học viện!
Vì sao Hoàng thượng lại muốn làm vậy?
Học viện tu chân này... Lại là học viện gì?
Đối mặt với sự phản đối của văn võ bá quan, Hoàng thượng vô cùng cường ngạnh, trực tiếp tỏ thái độ:
- Không cần dùng tiền của quốc khố, dùng tiền riêng của trẫm!
Cái này, hầu như tất cả văn võ bá quan không ai phản đối!
Nếu như Hoàng thượng muốn cưỡng chế ban bố một chính lệnh thì bọn họ cũng không có cách nào ngăn cản triệt để. Càng chưa nói lúc này, Hoàng thượng nói muốn dùng tiền riêng của mình để làm chuyện này.
Mặc dù trong lòng tràn đầy khó hiểu, thậm chí trong lòng vài vị đại thần bất kính cho rằng có phải Hoàng thượng điên rồi không? Nếu không, sao lại tin tưởng chuyện tình mờ mịt hư vô như Tu chân? Tuy nói thế gian này luôn tồn tại các loại truyền thuyết về tu hành, về thành tiên và trường sinh, nhưng thực tế, dường như không có ai cho rằng truyền thuyết này là thật. Bởi vì, chuyện như thế thật sự nằm ngoài nhận thức của mọi người, căn bản là không giải thích được