Thí Thiên Đao

Chương 2471 : Ai mưu tính ai

Ngày đăng: 04:55 19/04/20


Tuy ánh mắt chủ tướng ba quân đoàn khác, nhìn về phía hắn đều bình thường. Nhưng Thẩm Khê lại có cảm giác trên mặt đang nóng hừng hực. Hắn dùng hình dạng người đã nhiều năm. Nhưng lúc này, hắn lại đột nhiên có loại xúc động muốn hóa thành tinh thần thiên nhân.



Thật là…Quá mất mặt!



Vừa mới nói khoác mà không biết ngượng trước mặt ba chủ tướng khác, nói một cách sảng khoái, lời nói đẹp lại vang dội, kết quả đối phương tát cho một bạt tai, mang theo sự giễu cợt vô tận quất vào trên mặt của hắn.



- Chuyện này…



Thẩm Khê trầm giọng nói.



Lam Quang lão tổ ở một bên than nhẹ một tiếng:



- Quên đi, coi như là cho những tu sĩ kia một sự cảnh cáo vậy.



Lam Quang lão tổ không phải là muốn giải vây cho Thẩm Khê, trên thực tế, thái độ phách lối vừa rồi của Thẩm Khê quả thực có phần chọc giận hắn. Nhưng bây giờ nhìn thấy tổn thất của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới còn nặng hơn so với tổn thất lúc trước của bản thân. Thời điểm này, nói gì đi nữa hiển nhiên đều không thích hợp.



Chỉ có thể lên tiếng giải vây cho Thẩm Khê.



Tuệ Thiên ở một bên cũng nhẹ nhàng gật đầu:



- Xem ra, những sinh linh ở thế giới Bàn Cổ, cũng không đơn giản!



Kinh Hồng nói rằng:



- Là không đơn giản.



Trận đấu này bọn họ đều thấy. Thời gian tuy rất ngắn, nhưng đám nhân loại kia đã thể hiện ra một chiến lực mạnh mẽ vô cùng, quả thực để cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.



Bọn họ thậm chí có chút chấn động, không nghĩ tới những nhân loại kia lại có thể sở hữu được chiến lực mạnh mẽ như vậy.



Càng không nghĩ tới bọn họ lấy đâu ra can đảm lớn như vậy, đoán chừng tứ đại chủ tướng sẽ không xuất thủ? Nhưng nếu là như vậy, tứ đại chủ tướng bọn họ càng cảm thấy mất mặt.




Từ Thi Nghiên đã quên mất chính mình là huyết mạch của thiên nhân, thế giới Bàn Cổ chính là quê hương của nàng, từng ngọn cây cọng cỏ nơi này, nàng đều có tình cảm sâu đậm, nàng không cho phép bất luận kẻ nào đến phá hoại quê hương của nàng.



Từ Thi Nghiên sở hữu y thuật chữa bệnh đỉnh cấp, đồng thời, nàng chỉ huy rất nhiều người trồng vô số thuốc cao cấp. Cho nên, đến nay bên này toàn vương tộc Sở Mặc, đan dược và trị liệu đều là nàng phụ trách.



Sở Mặc từ lâu đã truyền Hỗn Độn Hồng Lô cho nàng.



Từ Thi Nghiên nhìn thương tích thảm hại trên người Long Thu Thủy, không khỏi nhíu mày một cái, nhẹ giọng nói:



- Long thúc thúc, người lần sau không được liều mạng như vậy, đã bị thương đến căn bản của người rồi.



Long Thu Thủy lại cười ha ha một tiếng:



- Không có gì, trận chiến này đánh thật thoải mái!



Còn lại mấy người bị thương khác, một số cũng bị vết thương hành hạ đến khổ sở. Nghe xong lời nói của Long Thu Thủy cũng không nhịn được đều cười rộ lên.



- Đúng vậy, trận chiến này, đánh thật thống khoái!



Hoàng Vô Song ngồi ở bên cạnh Long Thu Thủy, sau đó nhíu mày một cái, trên mông của hắn có một vết thương rất sâu. Bởi vì liên quan đến vị trí, hắn không để cho người khác xử lý.



Dù gì cũng là đại nhân vật cấp thủy tổ, bị một đám tiểu hài tử nhìn mông, ít nhiều



có cảm giác mất mặt.



Trên người Sở Thanh cũng mang theo mấy chỗ thương tích, nhìn Sở Mặc bên kia, lớn tiếng hỏi:



- Sở Mặc, đám thiên nhân kia… thật là sẽ sát tiến tới? Bọn họ không lỗ mãng như vậy chứ?



Bây giờ người có thể gọi thẳng tên Sở Mặc như vậy thực sự rất hiếm có. Thực ra nhóm người Long Thu Thủy, đa số thời gian đều gọi Sở Mặc là công tử.