Thí Thiên Đao
Chương 2472 : Quân đội thiên nhân lọt bẫy (1)
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Nhưng Sở Thanh cuối cùng là tỷ tỷ của Sở Mặc, tính cách của nàng ngay thẳng, không thèm để ý tiểu tiết, biết Sở Mặc cũng không để ý, nhiều năm như vậy vẫn gọi thẳng tên.
Sở Mặc quay người lại, nhìn Sở Thanh cười:
- Tỷ, bọn chúng mười phần có tám chín phần sẽ bị mắc lừa.
- Vì sao?
Sở Thanh tuy đã tu luyện đến cảnh giới đại tổ, nhưng lúc có thể không động não nhất định sẽ không suy nghĩ. Nhất là trước mặt Sở Mặc, tuy trên danh nghĩa là tỷ tỷ, nhưng trên thực tế lại càng giống một muội muội hơn.
Lúc này, muội muội Sở Sở cười nói:
- Đám người kia liên tiếp bị đánh hai lần, trong lòng không tức giận mới lạ. Hơn nữa lần này chúng ta còn hung hăng dạy dỗ bọn thiên nhân kia một lần. Chủ tướng của bọn chúng tất nhiên không nén được giận, nhất định sẽ muốn trả thù. Nhưng đối với thiên nhân mà nói, từ trước đến nay làm việc đều giữ bình tĩnh. Bọn chúng tuyệt đối không giống với chúng ta, sẽ không liều mạng xông vào. Cho nên, bọn họ nhất định sẽ tính trước sau. Như vậy, dựa vào suy đoán của bọn họ đối với chúng ta, nhất định cảm giác chúng ta ở đây sẽ ăn mừng. Nói như thế, tứ đại quân đoàn bọn họ sẽ liên hợp cùng nhau, trực tiếp đánh vào nơi ở của chúng ta, có thể đánh khiến chúng ta trở tay không kịp?
Khóe miệng Sở Thanh khóe miệng giật giật:
- Mấy trăm người chúng ta đánh thắng một trận nhỏ sao phải ăn mừng chứ? Đầu óc có vấn đề sao?
- Nhưng bọn thiên nhân kia, nhất định là nghĩ như vậy.
Sở Mặc cười nói, sau đó hỏi:
- Sở Tuệ, ngươi nói xem?
- Ừ, dựa vào phân tích, đám thiên nhân kia có khả năng nghĩ như vậy, gần như một trăm phần trăm.
Loài người quá biết tính toán rồi!
Đây là nhận thức của tất cả thiên nhân.
Trí tuệ của loài người trước giờ đều tương đối tuyệt vời.
Mặc dù nhóm thiên nhân đều không chịu thừa nhận, nhưng cũng không khỏi không thừa nhận chuyện đó.
Vào giờ phút này Sở Mặc sớm đã bố trí xong trận pháp, dẫn theo mọi người đợi ở ven bờ pháp trận. Bọn họ đều dùng pháp trận khác ẩn giấu thân hình.
Đám thiên nhân kia trong thời gian ngắn căn bản không phát hiện được sự tồn tại của bọn họ. Đến khi có thể phát hiện bọn họ thì cũng đã trễ rồi.
Ma Quân cười hỏi:
- Mặc nhi, pháp trận này của chúng ta có thể lập tức bẫy chết bao nhiêu người?
Sở Mặc nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó thở dài một tiếng:
- Đối phương kỳ thực đều rất mạnh, nói thật, trong lòng ta cũng không có chắc chắn lắm. Trên thực tế, bọn họ bốn chục ngàn tu sĩ thiên nhân thật sự là có bản lĩnh càn quét ngang dọc thế giới Bàn Cổ. Nếu như bọn họ thực sự ổn định, thận trọng chiến đấu, ta thật sự cũng không có lòng tin bao nhiêu là sẽ có thể chiến thắng được bọn họ. Nhiều nhất … cũng là cục diện lưỡng bại câu thương. Có thể những người chúng ta đều sẽ thất bại, bao gồm cả ta.
Những lời này của Sở Mặc khiến cho mọi người im lặng, sau đó tất cả đều gật đầu. Trong lòng của họ hiểu rõ từng câu này, những tu sĩ thiên nhân này thật sự rất mạnh. Bọn họ chỉ là không biết rõ đánh trận thôi.
Đây cũng không phải là nói những quân đoàn thiên nhân không thể học đánh trận, chỉ là do bọn họ quá tự phụ thôi. Mỗi một tu sĩ thiên nhân đều quá mạnh! Như vậy một quân đoàn vô số người mạnh tập hợp lại, tất nhiên đều sẽ xuất hiện sự kiêu căng. Nếu như tất cả mọi người đều tự phụ, vậy thì, một quân đội như vậy, trong lúc chiến đấu, nếu như thuận gió thuận nước tất nhiên sẽ bộc phát ra lực sát thương kinh khủng. Nếu như một khi gặp phải thất bại, sẽ tiếp tục thất bại.