Thí Thiên Đao
Chương 2524 : Bỏ ra và hồi báo (1)
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Nàng nói:
- Lão tướng quân, có thể ngồi xuống nói chuyện được không?
Phàn Vô Địch hơi ngẩn người ra, sau đó lập tức gật đầu.
Giữa hắn và Sở Tuệ cũng không có quá nhiều thời điểm cùng xuất hiện và lui tới. Dựa theo bối phận, Sở Tuệ cũng có thể gọi hắn một tiếng gia gia. Chỉ có điều, giữa hai người vẫn chưa từng có quá nhiều giao lưu.
- Lão tướng quân, lần này ngài mang về tài nguyên, theo lý thuyết ta không có quyền xử trí. Nhưng ta muốn mời ngài, để cho ta làm chủ một lần.
Sở Tuệ nhìn Phàn Vô Địch, nhẹ giọng nói.
- Có ý tứ? Nàng không có quyền xử trí? Không phải đã giao cho nàng rồi sao?
Phàn Vô Địch cảm thấy có chút kỳ quái.
Toàn bộ Sở thị vương tộc bên này đều tín nhiệm đối với Sở Tuệ một cách vô điều kiện. Nguyên nhân không có gì khác, Sở Mặc tín nhiệm Sở Tuệ. Chỉ điểm này, như vậy là đủ rồi.
Sở Tuệ lắc đầu, mỉm cười nói:
- Ta chỉ có quyền phân phối, nhưng không thể tùy ý xử lý những tài nguyên này. Chỉ có điều, bởi vì cuộc chiến đấu của ca ca trước đó tiêu hao quá lớn. Ta muốn để cho hắn khôi phục lại trước tiên. Chỉ có hắn khôi phục lại, toàn bộ thế giới Bàn Cổ chúng ta mới có khả năng tính là chân chính sống lại. Nếu không phải vậy, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể gặp các loại nguy hiểm. Hắn không hoàn toàn khôi phục, trong lòng cũng ta cũng không yên.
Phàn Vô Địch hơi ngẩn ra, lập tức nói:
- Hắn không có sao chứ?
- Không có chuyện gì lớn, nhưng tiêu hao lợi hại.
- Tướng quân, xuất chinh!
Tất cả quân của Bàn Cổ, còn có những người lần trước không có tham gia, sau khi nghe những người xuất chinh lần này trở về nói chuyện, tất cả đều động tâm!
Lần này, trong trăm vạn quân của Bàn Cổ, có ít nhất chín mươi vạn muốn đi theo lão tướng quân cùng xuất chinh.
Điều này thậm chí trực tiếp kinh động tới những người của vương tộc ở trong tầng trời thứ ba mươi ba.
Đám người Kỳ Tiểu Vũ, Thủy Y Y đều tự mình đứng ra, tiến hành phối hợp.
Đến cuối cùng, tổng cộng đại quân năm mươi vạn tu sĩ Nhân tộc, chia làm năm mươi đội ngũ. Mỗi đội ngũ, lại phân ra thành mười tiểu đội. Tổng cộng năm trăm đội ngũ, trùng trùng điệp điệp, đi ra khỏi thế giới Bàn Cổ, chạy về phía sâu bên trong vũ trụ, nơi lạnh lùng vắng vẻ lại mờ mịt không biết rõ.
Những người này, bọn họ không biết nguy hiểm sao? Bọn họ biết!
Bất luận là chiến sĩ quân viễn chinh lần này trở về cũng tốt, hay lão tướng quân Phàn Vô Địch cũng tốt, hay Kỳ Tiểu Vũ, Thủy Y Y cũng tốt. Đối với bọn họ mà nói, chuyện này có tính nguy hiểm. Nhưng tính tích cực của mọi người lại càng cao hơn!
Giống như quân viễn chinh này nói vậy, thế giới Bàn Cổ là quê nhà của chúng ta. Công tử vì thế giới này làm ra bao nhiêu chuyện, trong mắt chúng ta đều nhìn thấy. Chúng ta cũng rất gấp. Cho nên, có thể vì quê nhà này, làm thêm một vài chuyện, là tâm nguyện của tất cả chúng ta!
Cho dù vì thế chúng ta sẽ chảy máu bị thương, thậm chí trả cái giá lớn, bỏ ra tính mạng, chúng ta cũng cam tâm tình nguyện!
Xây dựng quê hương của mình, làm gì có đạo lý cái gì cũng không có bỏ ra, lại chỉ biết hưởng thụ?
Tuy rằng Nhân tộc ở thế giới Bàn Cổ không giống những Nhân tộc ở bốn đại thiên,
bị chèn ép quá nhiều năm. Nhưng bọn họ cũng cảm thấy ủy khuất. Theo thế giới Bàn Cổ hình thành, bọn họ cuối cùng có thể mở mày mở mặt.