Thí Thiên Đao

Chương 2525 : Bỏ ra và hồi báo (2)

Ngày đăng: 04:55 19/04/20


Bọn họ không có cách nào đi theo quân viễn chinh bốn đại thiên chiến đấu, bởi vì thực lực của bọn họ còn chưa đủ. Nhưng bọn họ đều cảm thấy, dường như mình cũng có thể làm chút gì đó cho quê nhà.



Những người không được chọn làm quân của Bàn Cổ, cũng không có nổi giận. Bọn họ biết, không để cho bọn họ đi, thật ra là một sự bảo vệ đối với bọn họ. Cho nên, tất cả bọn họ đều càng chăm chỉ tu luyện. Sau này ở trên cương vực của từng người tiến hành đủ loại xây dựng.



Người có năng lực xây thành, thì tham dự xây thành. Người có năng lực trồng lương thực, đi trồng các loại linh dược, đi quản lý vườn thuốc. Người có năng lực nuôi trồng, tiến hành các loại nuôi trồng.



Người sử dụng hết mức, chính là thế giới Bàn Cổ hôm nay!



Tuy rằng tài nguyên khô kiệt, nhưng chỉnh thể lại vui sướng tiến về phía quang vinh. Hiện ra một loại sức sống cực lớn khó có thể tưởng tượng!



Mà đây... Thật ra chính là một việc mà bốn đại thiên bên kia, cho tới nay đều sợ hãi nhất.



Bọn họ sợ nhất nhân loại, chính là điểm này!



Trong mật thất ở tầng trời thứ ba mươi ba, Sở Tuệ giống như là một hài tử làm sai chuyện, đứng cúi đầu ở trước mặt Sở Mặc, nhỏ giọng nói:



- Người ta lại chỉ muốn để cho ca ca sớm khôi phục lại một chút mà thôi. Lại nói đây cũng là do lão tướng quân đồng ý...



Sở Mặc tức giận trừng mắt với Sở Tuệ:



- Muội nói với hắn về tình huống của ta, hắn là gia gia ta, có khả năng không đồng ý sao? Đơn giản là hồ đồ! Nhiều tài nguyên như vậy, là bọn họ bỏ ra vô số hi sinh và tâm huyết mới đổi lấy. Ta làm sao có thể một mình hưởng hết của bọn họ?



Sở Tuệ có chút không phục nói:




Mặc dù có phân thân xử lý mọi chuyện trong toàn bộ thế giới Bàn Cổ, nhưng nàng vẫn nhất định phải bình thường trở lại trấn thủ. Nàng nhất định phải bảo đảm, từng ngóc ngách trong toàn bộ thế giới Bàn Cổ đều đang ở trong sự khống chế của nàng. Như vậy, mới có thể làm cho thế giới này nhanh chóng phát triển hơn nữa.



Cho nên, cho dù là dải đất ranh giới của thế giới Bàn Cổ, mấy tiểu quốc chiến tranh với nhau, đối với Sở Tuệ mà nói, đều chỉ là chuyện đơn giản.



Nàng giống như một bộ bách khoa toàn thư thật sự. Hơn nữa, còn là loại bách khoa



toàn thư mạnh nhất có tác dụng trong thời gian ngắn...!



Mọi chuyện trong toàn bộ thế giới Bàn Cổ, tìm nàng là chuẩn xác không sai. Không quan tâm muốn biết cái gì, nha đầu kia đều có thể sử dụng thời gian ngắn nhất, trực tiếp nói cho ngươi biết.



Trong toàn bộ thế giới Bàn Cổ, chỉ một mình nàng có bản lĩnh này, không có người thứ hai.



Sở Tuệ đi rồi, Sở Mặc nhìn phần tài nguyên bị Sở Tuệ phân ra, tinh luyện, trong ánh mắt hắn thoáng lộ ra một ý cười ấm áp.



Trên thực tế, hắn hiểu rất rõ đám người trong quân của Bàn Cổ, bao gồm cả ý kiến của người trong toàn bộ thế giới Bàn Cổ đối với mình. Nói cách khác, những tài nguyên này, hắn thật sự không dùng.



Mình che chở thế giới này, cho dù bỏ ra tất cả, đều sẽ không



tiếc.



Những người đó cũng đang liều mạng để bảo toàn mình. Không quan tâm bỏ ra bao nhiêu, bọn họ đều cam tâm tình nguyện.