Thí Thiên Đao

Chương 27 : Thiếu nữ thần bí (2)​

Ngày đăng: 04:22 19/04/20


- Thảo nào sư phụ nói tâm pháp là đệ nhất trên đời.



- Quả nhiên là lợi hại!



- Xem ra ta như vậy một đường tu luyện trở lại Đại Hạ có thể... có cơ hội đột phá đến tầng thứ tư.



- Nếu như thế...



Trong con ngươi của Sở Mặc tụ lại một ánh sáng lạnh lẽo.



Một cái tên và khuôn mặt làm hắn chán ghét đến cùng cực hiện ra, di động trước mắt hắn bây giờ.



- Hạ Kiệt!



- Rửa cổ sạch sẽ chờ ta!



Lúc này, Sở Mặc đột nhiên cảm giác được cơ thể có phần ngứa ngáy, đồng thời mơ hồ còn có một loại mùi lạ truyền vào mũi hắn.



Sau khi hoàn tất một vòng vận hành nhỏ, Sở Mặc không nhịn được mở hai mắt ra, cau mày đánh giá cơ thể của mình.



Mượn ánh sao mờ mờ, hắn theo bản năng vén tay áo lên, nhìn cánh tay một cái.



Vốn trên cánh tay trắng nõn vậy mà lại đắp lên một tầng sền sệt, cái gì đó đen như mực.



Mùi lạ kia là từ đó mà ra.



- Ọe (nôn)...



Cho dù là trên người mình tỏa ra nhưng vẫn khiến cho Sở Mặc cảm thấy rất buồn nôn.



- Đây là thứ gì chứ?



Sở Mặc cau mày, nhe răng nhếch miệng nhìn vật đen thùi lùi trên cánh tay mình.



Sau đó theo bản năng cởi hết quần áo, nhìn một lần.



Cả người hắn gần như tất cả đều bị thứ đen thùi lùi này bao trùm rồi...



- A!




- Được rồi vị tỷ tỷ này, ta chính xác là không có gì để nhìn, mời cô đi xa một chút, để cho ta lên bờ mặc quần áo đã, được không?



Sở Mặc ở trong nước đã lâu, cóng đến run cầm cập, cũng không kịp truy hỏi lai lịch của thiếu nữ này, thầm nghĩ muốn để cho nàng ta đi nhanh một chút.



- Hừ, như là ta thích nhìn ngươi lắm không bằng!



Thiếu nữ hừ một tiếng, xoay người bỏ đi.



Trong đêm tối cũng không nhìn thấy nét mặt của nàng, nhưng từ trong giọng nói có thể nghe ra thiếu nữ này dường như cũng có chút xấu hổ.



Sở Mặc mắt thấy bóng dáng thiếu nữ biến mất ở trong rừng cây, đợi một lúc lâu mới thử thăm dò nói:



- Không cho ngươi nhìn ta!



- Phi phi phi, ngươi tên nhóc xấu xa, ai thích nhìn ngươi, còn dám nói bậy, bản cô nương sẽ đá quần áo của ngươi vào trong suối!



- Cho ngươi chết cóng!



Thiếu nữ quả nhiên là chưa hề rời đi, thanh âm truyền đến từ phía xa.



Sở mặc vội vàng bò từ trong nước ra ngoài, hắn thật sợ đối phương làm như vậy, vậy thì quá thảm rồi.



Ba bước thành hai, nhanh chóng mặc quần áo tử tế vào rồi, Sở Mặc không nói hai lời xoay người rời đi.



Từ bé lớn lên trong quân doanh, Sở Mặc học được nhiều kiến thức về việc tiếp xúc thân thể với người khác giới rồi.



So với bạn cùng lứa tuổi thì thành thục hơn rất nhiều.



Ở trong núi lớn nghìn dặm không bóng người này, đêm hôm khuya khoắt lại xuất hiện một thiếu nữ, lá gan lại to như thế, từ trong ra ngoài lộ ra một khí tức quỷ dị.



- Một người lai lịch không rõ như thế...



Sở Mặc mặc quần áo tử tế tỉnh táo lại rồi, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm: Cách xa nàng ta một chút!



- Này, ngươi làm sao lại không lễ phép như thế? Không lên tiếng chào gì đã đi luôn?



Khiến cho Sở Mặc không nghĩ tới là cô gái kia vậy mà lại đuổi theo, vọt tới bên cạnh Sở Mặc, thái độ hung dữ căm tức nhìn Sở Mặc. Đăng bởi: longnhi