Thí Thiên Đao
Chương 46 : Công chúa của vương đình (1)
Ngày đăng: 04:22 19/04/20
Lần đầu tiên miếng ngọc này lộ ra sự khác thường là tự đem Thiên Ý Ngã Ý hút vào trong không gian rồi làm thay đổi khẩu quyết của tâm pháp trên trang đầu tiên.
Sở Mặc chưa từng tu luyện Thiên Ý Ngã Ý nên không biết khẩuquyết mới là tốt hay xấu, nhưng ít ra tu luyện cho tới nay vẫn chưa xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Lần thứ hai phát sinh thay đổi là sau khi gặp được gốc cây nhỏ này, tờ thứ hai của Thiên Ý Ngã Ý lại nhiều thêm hai dòng chữ.
Lần thứ ba xuất hiện thay đổi chính là lúc Sở Mặc đối mặt với kẻ địch ngày hôm nay, khi trong đầu có một khát khao mãnh liệt muốn biết thực lực của đối phương, miếng ngọc này lại thể hiện điều thần kỳ, truyền tin tức của đối phương vào luôn trong đầu hắn.Sau đó, chồi trên cái cây nhỏ này, liền héo rũ.
Hết thảy, đều chỉ tới một nguyên nhân, chính là, nếu muốn miếng ngọc này phát huy sức mạnh, thì nhất định cần phải cung cấp đầy đủ loại năng lượng mà nó cần.
Vấn đề ở chỗ, nó cần năng lượng gì?
Sở Mặc rời khỏi không gian, cau mày, hắn cho rằng suy nghĩ của hắn là đúng, nhưng hắn lại có chút phiền muộn vì không biết phải làm sao mới có thể nạp thêm năng lượng cho miếng ngọc.- Xem ra, cũng chỉ đành đợi lần sau miếng ngọc tự nóng lên nhắc nhở ta…
Sở Mặc nói thầm. Rồi hắn lại tiếp tục đi về hướng Đông, dọc đường đi cũng khá là yên ổn.
Ba ngày sau, Sở Mặc đặt chân tới dải đất trung tâm của thảo nguyên, vết thương trên cánh tay của hắn đã đỡ hơn một nửa.
Thứ nhất là do thể chất của hắn cũng khá tốt, thứ hai cũng là do công của loại thuốc trị thương thần kỳ mà Kỳ Tiêu Vũ cho hắn dùng.
Chạng vạng tối ngày thứ ba, một trận vó ngựa dồn dập cùng vớitiếng gầm gừ phảng phất từ xa truyền tới khi Sở Mặc đang nghỉ ngơi bên hồ.
- Cách Nhĩ Trát, đồ phản bội, ngươi phản bội Vương Đình, phản bội tổ tiên của ngươi, sau này ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu!
Một giọng nói tràn đầy giận dữ của thiếu nữ văng vẳng truyền ra xa.
Sau đó, có giọng nói của một người đàn ông trạc tuổi trung niên cũng truyền tới:
Thiếu nữ cuống cuồng thét lên, nước mắt vương ra trong không khí.- Ha ha ha ha, công chúa, người không cần đau buồn vì ta, con cháu của Vương Đình không có bất cứ kẻ nào là kẻ hèn nhát!
Tên kỵ binh thanh niên cười vang ngạo nghễ, thúc ngựa phi thẳng về đám người đang đuổi theo sau. Cây trường thương trong tay chỉ thẳng về phía tên kỵ binh phi đầu tiên.
Cách Nhĩ Trát.
Anh trai ruột thịt của hắn.
- Đệ đệ!- Ngươi mau tránh ra!
Cách Nhĩ Trát quát lớn:
- Đừng uổng mạng vô...
Nói cho cùng thì vẫn là anh em ruột thịt, y sao có thể nhẫn tâm nhìn em trai mình chịu chết, chỉ có điều, chữ vô ích còn chưa nói hết, một gã kỵ binh bên cạnh hắn đã bay lên từ lưng ngựa, thanh kiếm trong tay quét ra một luồng sáng, đầu Cách Nhĩ Mộc tức thì rơi xuống đất.
- Không!
Cách Nhĩ Trát gào lên một cách thê lương, ánh mắt vằn lên, liền muốn liều mạng với kẻ vừa giết em trai mình.Thân hình của tên vừa chém Cách Nhĩ Mộc vẽ ra trong không trung một đường cong mềm mại rồi rơi trở lại trên lưng ngựa, lạnh lùng liếc Cách Nhĩ Trát:
- Ngươi cũng muốn đi theo hắn sao?
- Vì sao ngươi phải giết đệ đệ của ta!
Cách Nhĩ Trát gầm lên điên cuồng. Đăng bởi: longnhi