Thí Thiên Đao
Chương 47 : Công chúa của vương đình (2)
Ngày đăng: 04:22 19/04/20
- Là tự hắn muốn chết!
Gã đàn ông lạnh lùng nói:
- Còn nếu như ngươi cũng muốn chết, thì không cần để ý tới vợ con già trẻ nhà ngươi, ta cũng có thể giúp một tay!- Ngươi...
Cách Nhĩ Trát hận muốn phát điên, siết chặt khớp hàm như muốn cắn nát răng, nhảy xuống ngựa, ôm đầu của đệ đệ khóc to.
Còn thiếu nữ phi ngựa dẫn đầu lúc này cũng biết chuyện gì đã xảy ra, nước mắt rơi xuống như mưa, nhưng lúc này nàng lại không để phát ra bất cứ âm thanh nào, cho dù mắt đẫm lệ cũng cố nén không phát ra tiếng khóc.
Tất cả hận thù, khắc cốt ghi tâm là được.
Toàn bộ cảnh tượng này đều lọt cả vào mắt Sở Mặc, hắn gần nhưkhông hề do dự, thân hình nhẹ lướt, trốn ngay vào bụi cỏ.
Chỉ chưa đầy một lát sau, đám người ngựa của thiếu nữ đã phóng ngang qua nơi Sở Mặc ẩn nấp, tiếp tục chạy như bay về phía trước.
Mà Sở Mặc cũng nhắm thẳng đám truy binh phía sau lao tới.
Lúc này, miếng ngọc trong ngực hắn đột nhiên lại hơi hơi nóng lên. Tuy không phải rất nóng nhưng với Sở Mặc mà nói thì đây lại là một tín hiệu rất rõ ràng!
Trong đám truy binh kia có thứ mà miếng ngọc muốn!Vốn dĩ Sở Mặc đã không muốn tha cho đám người kia, nếu có thể tăng thêm rắc rối cho Đại Tề thì thật chẳng khác nào giúp được đất nước mình một tay.
Tuy hắn không phải là một quân nhân, nhưng hắn lại là con cháu lớn lên trong một gia đình quân nhân!
Mặc dù nói đến ra tay giết người thì hắn vẫn chưa được thích ứng cho lắm, nhưng chí ít... Sở Mặc đã hiểu rõ một vài đạo lý mà chỉ có chân chính trải qua sinh tử mới khám phá ra được.
- Đây, cũng là chiến trường!- Ở đây chỉ có hoặc là sống hoặc là chết, tuyệt đối không có từ bi.
Mọi việc xảy ra quá chóng vánh, chỉ trong nháy mắt, kẻ mạnh nhất trong đám người kia đã bị Sở Mặc giải quyết.Những kẻ khác cũng còn đang ngơ ngác, thậm chí còn chưa nắm rõ được chuyện gì vừa diễn ra. Rõ ràng đang yên đang lành đuổi theo công chúa Vương Đình, đột nhiên lại có một thiếu niên đáng sợ như vậy không biết từ đâu nhảy ra?
Phập!
Đến tận lúc đầu của người thứ hai bị Sở Mặc chém rụng, máu tươi lênh láng, đám người kia mới giật mình tỉnh lại, hoảng sợ gào lên:
- Có địch tập kích!
- Địch tập kích!- Đặc sứ Đại Tề bị giết mất rồi!
- Mau bắt hắn lại!
Bên kia Cách Nhĩ Trát bởi bận nhặt xác cho đệ đệ mà tuột lại đằng sau cũng choáng váng đứng đó, cả người run rẩy, tuyệt vọng hét lên:
- Mau bắt tiểu tử này lại, tuyệt đối đừng để hắn chạy thoát! Hắn đã giết chết sứ giả Đại Tề!
Mà Sở Mặc lúc ấy đã xử lí xong tên kỵ binh thứ ba bắt đầu chuyển sang người thứ tư.Thiếu niên mảnh khảnh, trong phút chốc như là hiện thân đáng sợ của sát thần. Chém giết liền mạch khiến đám người kia hoảng sợ, quả thực không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt.
Trên thảo nguyên này xuất hiện một thiếu niên khủng khiếp như vậy từ khi nào?
Chẳng lẽ hắn là quân bài tẩy bí mật của Na Y?
Đám người Na Y đã chạy được một quãng xa cũng đang thắc mắc vấn đề này.- Vị thiếu niên mạnh như vậy, là từ đâu xuất hiện được kia chứ?
Nghe thấy âm thanh chém giết phía sau, bọn Na Y không kìm nổi mà dừng lại, tuy rằng vội vàng chạy trốn, nhưng bỏ mặc ân nhân cứu mạng cũng không phải phong cách của người trên thảo nguyên. Đăng bởi: longnhi