Thí Thiên Đao
Chương 735 : Long ngưu
Ngày đăng: 04:31 19/04/20
- Ngươi coi trọng nàng à?
Sở Mặc nhìn nó kỳ quái.
Mặc dù Sở Mặc có chút kính nể vì Tư Đồ Đồ không chịu thỏa hiệp. Nhưng hắn thật sự không muốn mang theo một người lúc nào cũng có thể tính kế hắn.
- Ờ, bản tôn có chút thích nàng.Thằng nhóc cũng thừa nhận.
- Có thể không mang theo nàng được không?
Sở Mặc nhức đầu.
Thằng nhóc trừng mắt.
- Theo bản tôn cảm ứng, tên kia vẫn đang chờ ở lối vào. Trừ khi nàng không rời khỏi đây, chờ người kia đi mới đi. Nếu không, chỉ cần nàng đi ra, chắc chắn sẽ đụng phải gã, không thể tránh khỏi cái chết.
Sở Mặc hơi trầm mặc, rồi gật đầu.
- Ầy, có thể mang nàng ra ngoài. Nhưng ta nói trước, khi đến chỗan toàn, phải để nàng ta đi đấy nhé.
Sở Mặc nghĩ, Tư Đồ Đồ không muốn làm tùy tùng, mà tiểu Kim thì cứ khăng khăng một mực thì theo nó cũng được.
- Đến lúc đó, chỉ cần nàng tự nguyện rời đi là được.
Thằng nhóc cười tự tin, trong lòng nó lại thầm nghĩ: chỉ cần ta thể hiện ta muốn giúp nàng, nàng chịu đi mới là lạ đó.
Tên tiểu tử này rõ hơn ai hết, muốn từ đạo cảnh thể chất tiến hóa lên siêu cấp đạo cảnh thể chất, cực kỳ cần ngũ hành chi tinh kim.Mặc dù siêu cấp đạo cảnh thể chất không thể so với tổ cảnh thể chất, nhưng cao hơn đạo cảnh thể chất bình thường rất nhiều.
Nó không tin cái cô nương quật cường kia lại không bị hấp dẫn. Ngươi có thể không sợ chết, nhưng kiểu gì chả muốn mạnh hơn.
Tiếp theo đó, chiến thuyền lại bay lên, bay về hướng lối vào tiểu thế giới.
- Tiểu Kim này, rốt cuộc ngươi có biết mình đang làm gì không thế?
Sở Mặc đen mặt.- Hử?
Thằng nhóc hí mắt.
- Đây không phải là đi ra chỗ lối vào ban đầu hay sao.
- Lời bản tôn nói…mà ngươi không tin sao?Thằng nhóc nói rất chắc chắn.
- Kể có gặp, bản tôn cũng chẳng sợ gã. Ngươi không cần đề cao người khác mà tự hạ uy phong của mình.
- Ngươi ở cảnh giới nào thế?
Sở Mặc không nhịn được hỏi.
- Ngươi không thể tượng tượng được cảnh giới của bản tôn đâu.
Thằng nhãi không nói hết, cười ha ha.
Sở Mặc không nhịn được liếc mắt, cảm thấy tên này phi thường không đáng tin. Vẫn nên dựa vào chính mình thôi.Sở Mặc hơi nhắm mắt, bắt đầu sử dụng Phong Thủy thần thông để phán đoán chuyện sắp tới.
Hắn muốn biết trong này có lối ra thứ hai hay không. Nếu như không nắm giữ Phong Thủy thần thông, Sở Mặc sẽ không thể biết được. Nhưng hiện tại, thông qua thôi diễn khí tràng của thế giới ngũ hành chi kim, hắn có thể xác định được chuyện này.
Sau một lúc, Sở Mặc mở mắt, mặt tái nhợt lại có chút giận, truyền âm cho thằng nhóc thối kia:
- Ngươi gạt ta, nơi này làm gì có lối ra khác chứ.- Bản tôn lừa ngươi làm gì. Bản tôn là chúa tể thế giới này, hiểu rõ thế giới này hơn ngươi nhiều.
Thanh âm của nó cũng đã hơi giận.
Lúc này, Tư Đồ Đồ cũng gần khôi phục hoàn toàn, trong thời gian ngắn như vậy không có cách nào để khôi phục hẳn được. Nàng chậm rãi mở mắt, nhìn Sở Mặc, con ngươi lóe lên, không nói gì.
Lúc này, tên nhóc lại truyền âm cho Sở Mặc nói:
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
- Ngươi khẳng định đi được?Sở Mặc vẫn không tin.
- Ngươi đừng lèo nhèo nữa.
Thằng nhóc nổi giận.
- Thì thôi.
Sở Mặc thấy nó ung dung như thế, cũng chỉ có thể tin theo. Vì hắn thấy tiểu tử này không có lý do gì hại hắn.