Thí Thiên Đao

Chương 817 : Kẻ giấu trong bóng tối (2)

Ngày đăng: 04:32 19/04/20


- Binh khí?



Mấy người khác nao nao, nhìn Thanh ca có chút không hiểu.



Thanh ca gật gật đầu, nói:



- Món binh khí đó là một thanh đao, nghe nói là thần binh chân chính! Cất cùng một chỗ với Chân Hoàng Huyết! Theo truyền thuyết,năm đó thanh đao này chém chết một con Chân Hoàng. Sau đó, mang theo giọt Chân Hoàng Huyết kia rơi vào Linh giới.



Nhìn ánh mắt khiếp sợ của mấy người khác, Thanh ca nói:



- Hay nói cách khác, dù là thanh đao kia hay giọt Chân Hoàng Huyết đó đều không phải vật thuộc về Linh giới chúng ta. So với giọt máu này thì thanh đao kia càng hung ác... Ta nghe kể lại rằng, năm xưa khi Thanh Hư đạo nhân được thanh đao này từng có ý định sử dụng nó. Nhưng đến cầm còn không cầm nổi. Cuối cùng đành phải đem cả thanh đao và giọt máu này coi như bảo vật trấn phái. Rất nhiều người đều nói Thanh Hư đạo nhân tính tình rộng rãi, không để ý tới những vật ngoài thân, thậm chí ngay cả thần khí như thế mà cũng để lại cho con cháu. Haha, nhưng thật ra là vì y không mang theo được mà thôi.



- Thanh ca, ngươi biết thật nhiều chuyện.



Người trẻ tuổi lên tiếng nói chuyện đầu tiên kia nhìn Thanh ca có chút sùng bái.



Thanh ca lại lắc đầu thở dài một tiếng:



- Ta phải lấy thanh đao kia cũng là nhiệm vụ mà lão tổ giao cho, hơn nữa tất cả những chuyện này cũng đều là do lão tổ nói cho ta biết.



- Lão tổ thật tốt với Thanh ca ngươi.



Cô gái kia có chút hâm mộ nói.



- Ngô Mạn, có một câu ngươi phải nhớ cho kỹ.



Đột nhiên sắc mặt của Triệu Thanh trở nên nghiêm túc, nhìn cô gái đó.



- Hả?



Cô gái nhìn Triệu Thanh, cảm thấy rất kỳ quái:



- Thanh ca muốn nói gì?




- Được rồi, lát nữa đi vào các ngươi nhớ cẩn thận, Thanh Hư đạo nhân không phải kẻ tầm thường, sơn môn của y nhất định sẽ để lại một vài thủ đoạn, đến lúc đó, các ngươi phải tự chú ý lấy!



- Yên tâm đi Thanh ca!



Mấy người đồng thanh đáp.



Lúc này, hơn một nửa trong số ba trăm người bên kia đã đi vào bên trong.Những kẻ đang âm thầm ẩn trong bóng tối cũng bắt đầu rục rịch. Trên mặt Vương Vũ mang theo vẻ hưng phấn, lẩm bẩm nói:



- Hôm nay là ngày đổi vận của Vương Vũ ta! Nhất định là như vậy!



Nơi cửa đá, Lục Chính còn muốn chờ Sở Mặc đi cùng, nhưng người bên cạnh quá nhiều, tất cả đều ùa về phía cửa đá. Y nhíu nhíu mày, định đợi Sở Mặc thêm lát nữa.



Lục Thiên Duyệt ở bên cạnh nói:



- Cha, ngài không vào đi, còn chờ gì vậy?Lúc này, đám người Kim Đông Nam và Hồng Cường cùng vài tu sĩ Kim Đan khác đều nhìn cả về phía Lục Chính.



Kim Đông Nam nói:



- Lục huynh, cứ vào đi, còn phải xem cơ duyên cá nhân thế nào nữa!



Lục Chính rốt cuộc gật gật đầu, cùng mọi người bước vào cửa đá.



Sở Mặc và Đại Công Kê lẩn khuất trong đoàn người, tận mắt thấy đám người Lục Chính đi vào thì mới bắt đầu di chuyển.Bây giờ, những người đang ẩn núp cũng không nhịn được rồi, lần lượt từng bóng người xuất hiện bay vụt về phía cửa đá.



- Một đám ruồi nhặng thật đáng ghét! Mới rồi tấn công kết giới thì không ra, bây giờ lại đều bâu vào!



Một tu sĩ ở đỉnh cao Trúc Cơ của Hồng gia lạnh lùng nói:



- Để lại vài người, chặn bọn họ một canh giờ. Đừng để cho bọn họ tiến vào!



- Vâng!