Thí Thiên Đao
Chương 902 : Như vậy cũng được sao? (2)
Ngày đăng: 04:33 19/04/20
Nếu Lục Thiên Minh thực sự ở đây, chắc chắn sẽ không từ bỏ đồ đệ của mình, nói không chừng còn mạo hiểm tới ứng cứu.
- Đây là nước cờ không phải quá cao minh, nhưng lại hữu hiệu.
Sở Mặc thầm nghĩ.Sau đó hắn quay đầu trở về.
Hôm nay hắn đã làm rõ được ngục tối ở nơi nào, không cần thiết phải ngay lập tức mạo hiểm xông vào. Bởi vì một khi hắn xuất hiện ở của nhà tù, trừ phi hắn biết ẩn thân, nếu không nhất định sẽ bị phát hiện!
Cho nên Sở Mặc trở về một thị trấn nhỏ các ngục tối khoảng trăm dặm.
Thị trấn nhỏ này là nơi trú ngụ thân nhân của tất cả những người ở tầng thấp của Linh Vận Môn, rất nhiều người đã sinh ra tại đây. Ngoại trừ nơi lệ thuộc vào sự quản lý của Linh Vận Môn, những nơi khác cũngkhông khác gì một thị trấn nhỏ bình thường.
Lúc này Sở Mặc đang đóng giả một đệ tử ngoại môn, tới đây cũng không có gì là đột ngột cả.
Bởi vì thị trấn nhỏ này có không ít đệ tử ngoại môn đang hoạt động. Mọi người cũng đều không quen biết lẫn nhau. Gặp mặt rồi, cùng lắm cũng chỉ cúi đầu, coi như là chào hỏi nhau, bình thường có lẽ đến xã giao cũng không có.
Sở Mặc tùy ý tìm lấy một gian tửu quán, bước vào gọi hai đĩa rau, một bầu rượu, ngồi đó nhâm nhi một mình.Lúc này người trong tửu quán không đông lắm, có khoảng ba, bốn bàn đang uống rươu.
Trong đó, một bàn có ba người thanh niên đang ngồi đều mặc trang phục đệ tử ngoại môn của Linh Vận Môn, xem chừng đã uống không ít rượu, vẻ mặt hơi đỏ hồng lên.
- Nhị vị sư huynh, tiểu đệ xin kinh nhị vị sư huynh một chén nữa!
Một người thanh niên tuổi chừng đôi mươi, tướng mạo khá thanh tú, đôi mắt long lanh, hỉ hả cười nhìn hai người kia:
- Cạn ly!
- Sư đệ, tối nay tới lượt chúng ta đi đưa cơm cho người trong ngục tối, đừng uống quá nhiều mà lỡ chính sự, sẽ bị trách phạt đó.
- Người đó của tỷ thế nào?
- Sức chiến đấu bình thường chỉ riêng tắm rửa đã mất thời gian rồi. Vị kia của muội thì sao?
- Khà khà, cũng tạm được, hắn còn thưởng cho muội một viên linh thạch!
- Oa Linh thạch, thật sao? Muội thật may mắn!
- Hì hì hắn nói thời gian gần đây bọn hắn sống tại đây, nói rằng muội khá được Kêu muội mỗi ngày tới đây tìm hắn!
- Ôi, muội thật may mắn mà, vị kia của ta Oa, sức lực không ra gì, còn rất keo kiệt nữa. Hơn nữa còn kêu ta giới thiệu tỷ muội cho hắn, phì, không biết xấu hổ!
- Đừng nhắc nữa Vị kia của ta lại càng như vậy, muội muội, vẫn là muội may mắn nhất.
- Trẻ tuổi đúng là tốt thật!
Ba nữ nhân vừa nói vừa thong dong đi ra.
Sở Mặc đưa mắt nhìn bốn phía, dường như không còn ai. Thân hình hắn thoắt cái đã tiến vào trong tiểu viện của Chu sư đệ.
Vị Chu sư đệ này chính là người mà nữ nhân may mắn vừa rồi phục vụ.
Tuổi trẻ vàng nhiều, phong lưu hào sảng, đúng là một kẻ đa tình.Sở Mặc thầm nghĩ trong lòng, hắn lặng lẽ tiếp cận gian phòng của tên tu sỹ họ Chu.
Với cảnh giới hiện nay của Sở Mặc, hắn có thể kiềm chế được luồng khí của bản thân, căn bản không phải mấy tên đệ tử ngoại môn này có thể cảm nhận được. Nhất là vừa mới tốn nhiều sức lực như vậy