Thí Thiên Đao

Chương 98 : Sát khí dày đặc (1)

Ngày đăng: 04:23 19/04/20


Vừa nói y vừa phóng ngựa đến chỗ Sở Mặc. Trên người y đầy mùihuyết khí, tay y cầm một cây chiến kích, cánh tay giống như rồng có sừng, ẩn chứa sức mạnh vô tận.



- Đi chết đi!



Y quát một tiếng, đâm thẳng vào trán Sở Mặc.



Không khí như bị kích này xuyên thủng, một kích sấm vang chớp giật.



Sở Mặc cầm Thí Thiên trong tay, cả người xoay ở giữa không trung. Đợi hắn tiếp đất, kích kia dường như sẽ đâm thẳng mi tâm của hắn.Không thể tránh được.



Tuy nhiên, ngân giáp kỵ sĩ này nằm mơ cũng không tưởng được, thiếu niên đang bay giữa không trung ở phía đối diện, cũng hét lớn, nhưng không phải tiếng hét do trúng chiêu, mà hắn lại bay lên cao hơn vị trí tiếp đất một trượng.



Cái chiêu một kích tất sát này…đã trực tiếp thất bại.



- Sao có thể như vậy chứ?



Trong mắt kỵ sĩ ngân giáp lộ ra vẻ khiếp sợ:



- Ta đã luyện đến Nguyên Quan rồi cơ mà.Phốc!



Từ trên cao, Sở Mặc mạnh mẽ chém xuống tên kỵ sĩ ngân giáp này.



Tên kỵ sĩ ngân giáp bị dọa cho ngây người, sau một lát mới tru lên:



- Ngươi không thể giết ta… Ta là Ngân Ca, vương tử của Vương đình ở thảo nguyên này.



Rắc một tiếng.



Ngân Ca bị Sở Mặc dùng một đao chém làm hai khúc.



- Ngân Ca là cái quái gì?



Sở Mặc không biết, một bên mắt của hắn hiện tại đã đỏ thẫm, càng không biết mỗi khi hắn giết chết một gã kỵ binh sẽ có một ánh mắt hằn tơ máu nhìn hắn.
Cuối cùng, ngay cả những đứa nhỏ choai choai và một số phụ nữ, cũng không nhịn được mà xông lên…



Không có vũ khí, họ dùng đá trên mặt đất, họ dùng tay, dùng răng nanh… Có gì thì dùng cái đó.



Đây là sự thù hận.



Mối thù khắc cốt ghi tâm.Cuối cùng, khi Sở Mặc ở cùng một chỗ với Kỳ Tiêu Vũ, hai người đã ngừng giết.



Vì lúc này không cần nữa.



Khi đó, Sở Mặc mới phát hiện đôi mắt hằn tơ máu đang nhìn về phía người mình.



- Khí huyết sát?



Sở Mặc hơi hơi nhíu mày.



Tinh thần của hắn ngay lập tức tiến vào không gian bên trong khốingọc, nhìn vào tảng đá xanh. Vết máu rất ngắn trên tảng đá kia ngày càng trở nên rõ nét.



Mặc dù không có dài hơn bao nhiêu, nhưng nguyên bản chỉ là một tia huyết sắc, hiện tại, vết đó đã rộng ra hơn cả trăm lần.



Màu huyết sắc chói mắt đó to gần bằng một phần ba vết móng tay.



- Xem ra khối ngọc này còn có công dụng gì đó mà ta chưa phát hiện được…



Sở Mặc tự nhủ trong lòng, tinh thần dần dần lui ra.Tất cả chuyện vừa rồi chỉ ở trong suy nghĩ của Sở Mặc. Hắn nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ, nói:



- Chúng ta đi thôi.



- Những người này…liệu có bị trả thù gấp bội không?



Con ngươi lúc trước còn mờ mịt của Kỳ Tiêu Vũ, dần dần sáng tỏ. Nàng không ngờ sẽ có ngày nàng giết nhiều người như vậy. Nhưng tận mắt nhìn thấy hành vi hung ác của những kỵ binh này, nàng không hối hận việc tay mình dính đầy máu tươi.