[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 2167 : Bí mật cấp cao (1)
Ngày đăng: 05:46 22/08/19
Cùng lúc đó, những nhân vật già cả trong các cổ tộc cũng đang rất biết ơn ân tình
của vị tổ tiên vương tộc họ Sở kia, dù sao cũng từng là thuộc hạ của người đó. Mà vương tộc họ Sở… lại là vương tộc duy nhất trong cả lối đi!
Mặt khác, cũng là vì những người đó rất sợ vị tổ tiên vương tộc họ Sở kia… ngày nào đó sẽ luân hồi trở lại!
Điều này mới là nguyên nhân cơ bản khiến họ không dám bất kínhvới vương tộc họ Sở!
Nếu họ làm ra hành động bất thường nào, vị tối cao vô thượng kia luân hồi trở về, có khả năng họ sẽ đều trợn tròn mắt.
Cho nên, năm tháng dài vô tận, cứ như vậy mà từ từ trôi qua.
Thời gian đó lâu tới mức nhiều người lần lượt chết đi, việc rất nhiều người biết rõ mọi chuyện dần dần trở thành bọt sóng nhỏ bị bao trùm trong những cơn sóng lớn của lịch sử. Dưới sự khống chế của các thái thượng tại mỗi cổ tộc, những chuyện xưa này dần dần bị lãng quên. Rốt cuộc, mười mấy kỷ nguyên trước, vương tộc họ Sở bất chợt xuất hiện một vị thiên tài!
Đó là thiên tài chân chính, tuyệt đối có thể được xem như thiên kiêu tuyệt thế!
Danh hiệu Sở công tử cái thế vô song cũng không phải do vương tộc họ Sở tự đặt ra, mà là hầu như tất cả mọi người trong lối đi đều công nhận!
Hắn quá xuất sắc! Lẽ ra nơi như lối đi trước nay đều không thiếu các loại thiên tài. Nhưng không một ai có thể sánh bằng Sở công tử.
Hắn tựa như một viên minh châu sáng chói mắt, dù là thứ gì, hắn chỉ học qua là biết.
Trận pháp, luyện khí, chế dược… còn đủ loại ly kỳ cổ quái khác, không loại nào là hắn không giỏi!
Người như thế nhất định chính là con cưng của trời!
Kiến thức của hắn cũng uyên bác pha tạp tới mức độ khiến người taníu lưỡi!
Sau khi danh hiệu Sở công tử cái thế vô song xuất hiện không bao lâu sau, trừ các cổ tộc trực thuộc vương tộc họ Sở ra, các lão tổ cảnh giới thái thượng liền tụ tập một chỗ, bí mật mở cuộc họp kín.
Lúc đó, thứ được ghi chép truyền lại chỉ có các gia chủ cổ tộc mới đủ tư cách đọc!
Bởi vì dù là chuyện bí mật đến đâu cũng sẽ có người có tư cách biết. Nếu không, ngày nào đó khi gia tộc gặp nạn, có khả năng tất cả mọi người đều không hiểu ra sao, lòng đầy oan ức. Loại chuyện như vậy là tuyệt đối không được phép tại các cổ tộc này!
Cho nên, Đông Phương Thắng có tư cách đọc được ghi chép về lần hội kín kia.
Trong mắt người khác, hầu hết lão tổ thái thượng các cổ tộc cùng ngồi lại một chỗ để bàn luận một việc là trường hợp khiến họ khó lòng tưởng tượng nổi.
Nhưng trên thực tế, chỉ có loại người chân chính nắm được tình hình như Đông Phương Thắng mới hiểu. Bầu không khí lúc đó căng thẳng tộtđộ, những lão tổ thái thượng trước kia cao quý không gì sánh nổi, lúc đó đều sắp sốt ruột tới phát điên rồi!
Bởi vì lúc đó họ cùng tính toán, tính ra được một việc.
Vị Sở công tử cái thế vô song kia, tám chín mươi phần trăm chính là lão tổ thiên tài từng nghiên cứu ra bảng phong thần xuất hiện tại vương tộc họ Sở… cũng là chủ cũ của những lão tổ thái thượng bọn y!
Nhưng hắn chắc chắn không phải người chuyển thế!
Điều này các lão tổ thái thượng khi ấy đã xác định rồi. Bởi vì nếu là người chuyển thế, với năng lực vị chúa công kia của họ, không thể nào không thức tỉnh thần hồn. Càng không thể nào tạo nên danh tiếng lớn như vậy trước khi đủ hùng mạnh.
Bọn họ cho rằng, vị Sở công tử kia chính là một đóa hoa bỉ ngạn trở về từ cõi chết!
Cái gì gọi là hoa bỉ ngạn thì trên bản ghi chép hội nghị không giải thích. Cho tới nay, đạo hạnh tổ cảnh đỉnh cao như Đông Phương Thắng cũng chưa hiểu được. Dựa theo lý giải có chút khiên cưỡng của y thì hẳn là giống như hai người trong vũ trụ phản chiếu vậy. Vị Sở công tử kia, có thể là… một người khác của tổ tiên vương tộc họ Sở mới xuất hiện tại vạn cổ sau.
Tuy nhiên, chính y cũng hiểu, lời giải thích này có chút gượng ép. Hẳn là không vững chắc.
Lúc đó, sự xuất hiện của vị Sở công tử kia đã mang tới chấn động to lớn cho tất cả các cổ tộc trong lối đi.
Nhưng điều khiến các cổ tộc kia thực sự sợ hãi là, hành động mà vị Sở công tử kia gây ra. Hắn vậy mà đi nghiên cứu phương pháp xử lý chuyện chém bỏ thần cách! Hơn nữa còn thành công!
Cùng lúc, hành động này của hắn đã làm dao động tới quyền lợi căn bản của hết thảy cổ tộc trong lối đi. Mặc dù, quyền lợi này chính là do vị tổ tiên của vương tộc họ Sở kia cho. Nhưng vào lúc ấy, ai còn đi nhớ tới chuyện này? Ai sẽ nhắc lại chuyện này chứ?
Thứ gì cho đi rồi thì là của người khác! Dù là người cho đi muốn tự hủy diệt món quà này cũng không thể! Bởi thứ hắn muốn hủy diệt, đã là đồ của người khác rồi! Cho nên, các lão tổ thái thượng trong lối đi lại lần nữa họp lại với nhau để bàn bạc.
Cũng chính sau lần hội nghị đó, lối đi phát sinh thay đổi lớn, vương tộc họ Sở hủy diệt, lịch sử lối đi bị sửa đổi, rất nhiều sự thật gần như bị chôn vùi.
Nhưng khiến cho các lão tổ thái thượng cảm thấy bất an là, từ trước khi vương tộc họ Sở bị tiêu diệt, vị Sở công tử cái thế vô song kia đã biến mất mà thần không biết quỷ không hay!
Sau lại có truyền thuyết nói hắn cảm thấy có nguy hiểm, liền tự sắpxếp cho bản thân đi luân hồi rồi! Món pháp khí có thể chém bỏ thần cách đã biến mất! Cây đao kia của hắn cũng không thấy đâu!
Cũng có người nói, thật ra Sở công tử bị một bộ phận trong vương tộc họ Sở bí mật xử tử!
Bởi vì pháp khí chém bỏ thần cách do hắn nghiên cứu ra cũng làm tổn hại nghiêm
trọng tới lợi ích của vương tộc họ Sở. Cho dù hắn là thiên kiêu trẻ tuổi ưu tú nhất, gia chủ đời kế tiếp của vương tộc họ Sở thì loại hành vi này cũng không thể chấp nhận được! Dù sao có nói thế nào, Sở công tử đều đã biến mất. Triệt để biến mất khỏi thế giới lối đi.
Bây giờ, mười mấy kỷ nguyên, thời gian trăm vạn năm trôi qua. Trong toàn lối đi đã sớm khôi phục an ổn năm xưa. Ngoại trừ gia chủ cổ tộc như Đông Phương Thắng, cùng các lão tổ thái thượng, người chân chính biết rõ bí mật về vương tộc họ Sở đã là không còn mấy.
Biết được toàn bộ sự thực… càng gần như không có!
Cho nên, bây giờ trên di chỉ vương tộc họ Sở có một đám người xuất hiện, xem bộ dáng kia là muốn gây dựng lại vương tộc họ Sở. Đối vớingười trẻ tuổi như Đông Phương Vọng mà nói, đây có thể chỉ là đời sau của vương tộc họ Sở tìm về xây dựng lại. Khả năng trong lòng cũng không bị kích động cho lắm. Thậm chí còn hơi áy náy vì vương tộc họ Sở bị “đại tổ” hủy diệt xong, họ còn đi chia nhau lãnh thổ của vương tộc họ Sở.