Thị Tỉnh

Chương 26 :

Ngày đăng: 02:46 20/04/20


Edit: Dờ



Có đôi khi việc chở hàng này rất xui xẻo. Tần Sấm tới Vân Nam cũng không thể bốc hàng đi Lào ngay, may là anh không vội việc khác, một tháng chạy được dăm chuyến, lời được năm sáu nghìn tệ.



So với việc chạy đôn chạy đáo cả ngày, Tần Sấm thích an nhàn tự tại hơn, rảnh rỗi có thời gian sẽ đi trêu chọc Thu Thu.



Vì lúc trước dùng di động để làm một số việc không thể miêu tả, Thu Thu không thích dùng, vẫn cứ là thái độ bình nứt cho vỡ luôn, có thể hiểu thì tốt, không hiểu thì mặc kệ Tần Sấm.



Tần Sấm sao có thể để Thu Thu làm vậy, tiếng Trung là phải học, dù dùng phương thức nào đi nữa.



Thu Thu để di động cạnh gối đầu rồi ngồi cách thật xa, chuyên chú xem TV.



Tần Sấm bật cười, "Em xem có hiểu không?" Phim tiếng Trung, ngay cả phụ đề cũng là tiếng Trung.



Tất nhiên là Thu Thu không hiểu, cậu chỉ nhìn hình ảnh giết thời gian thôi, nghe thấy Tần Sấm nói chuyện thì quay lại nhìn anh.



Tần Sấm nằm trên giường vẫy tay, "Lại đây."



Một người đàn ông đang cởi trần, nhướn mày vênh mặt đắc ý bảo bạn về giường, là người đứng đắn thì đều không muốn đến gần.



Sau cái đêm ấy, Tần Sấm không ép Thu Thu làm gì nữa, nhưng tay chân chẳng an phận là bao. Thu Thu ngoan ngoãn, cứ để anh sờ soạng chán chê, không còn hơi sức mà bực mình.



Thu Thu có giận cũng chỉ một lúc rồi thôi, quá lắm thì trừng mắt với Tần Sấm, sau đó giả câm giả điếc mặc kệ anh.



Nhưng Tần Sấm mặt dày, dùng giọng điệu uy hiếp nói với Thu Thu, "Thu Thu, nếu em không lại đây anh sẽ ra bắt em đấy, bắt được rồi sẽ không buông tha cho em đâu."



Dù Thu Thu không hiểu nhưng vẫn nghe ra được giọng điệu ngả ngớn của anh.




Ai dè Thu Thu bước tới gần Tần Sấm, thầm thì với anh một câu, "Của em..."



A Lan khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Thu Thu, cô nàng không hề ngạc nhiên, nghe Thu Thu nói xong thì cô không dính lấy Tần Sấm nữa.



Tần Sấm thì hơi giật mình, xoay người lại hỏi, "Hả? Gì?"



Anh rõ ràng đã nghe thấy nhưng vẫn muốn hỏi lại, giống như người cha trẻ tuổi lần đầu tiên nghe con mình gọi ba, phấn khích đến run rẩy.



Thu Thu nắm tay anh kéo về phía xe, muốn anh đi về. Tần Sấm còn đang phê pha quên trời đất, vừa đi theo Thu Thu vừa nói với A Lan, "Thôi, em ấy không muốn ở lại."



Thấy Tần Sấm vẫn còn quay đầu nói chuyện với A Lan, Thu Thu không vui siết chặt cổ tay anh, "Ưm!" Giục anh lên xe.



Khóe miệng sắp toét ra tới mang tai, Tần Sấm nhanh nhẹn trèo lên, đóng cửa cắm chìa khóa xe. Anh vẫn chưa lái đi vội mà vẫy tay với Thu Thu, cậu hiểu ý, bò từ giường nhỏ ra sau lưng anh.



Thông qua điện thoại phiên dịch, Tần Sấm hỏi có phải cậu ghen hay không, sắc mặt Thu Thu hết đỏ lại trắng.



Thu Thu không đáp được, dáng vẻ đắc ý của Tần Sấm khiến cậu nghẹn họng.



Thấy Thu Thu đang ngượng nghịu, Tần Sấm vươn tay ra ôm, cắn một miếng lên miệng cậu.



Anh vô sỉ nói, "Người ta mời anh uống rượu, giờ em kéo anh đi về, em đền anh kiểu gì đây?"



Thu Thu thấy chua chua, hóa ra Tần Sấm muốn ở lại. Cậu lén lút cào lên ghế lái, thầm trút ra cảm xúc bất an trong lòng.



Dáng vẻ tức giận mà không dám xả ra của cậu khiến Tần Sấm yêu thương vô cùng, anh bóp hai má cậu, "Về khách sạn xử lý em sau."