Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa
Chương 78 :
Ngày đăng: 23:13 21/04/20
~•~•~Quay lại hiện tại.
Nó đưa Zun về nhà rồi tự mình cũng về nhà mình. Bước vào nhà nó đã thấy bọn hắn lại cười vui vẻ. Đúng là bọn họ không bao giờ phải lo âu cái gì hết nhỉ. Lúc nào cũng có thể cười nói. Thấy nó bọn hắn liền ngừng cười nhưng nó không quan tâm. Nó lên lầu tắm rửa may sao nó không có bị thương mà chỉ bị bầm tím vài chỗ thôi, thay áo quần nó lại xuống lầu. Bọn hắn vẫn giữ im lặng từ khi nó về. Nó đi qua bọn họ chuẩn bị ra ngoài thì Zin vội vàng hỏi:
Chị, chị đi đâu vậy, còn chuyến bay qua Mĩ n....__Zin chưa nói xong bị nó ngắt lời.
Mai tôi sẽ bay, còn giờ tôi muốn đi gặp "bạn trai" tôi, được chưa__nó nói rồi bỏ đi thẳng, thật ra nó chẳng đi gặp bạn trai nào cả. Còn lại bọn hắn ai cũng để ý đến hắn.
Không cần nhìn tớ__hắn biết bọn bạn quan tâm tới tâm trạng mình nhưng là hắn vẫn giả lơ. Tâm trạng của hắn bây giờ chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ "chán ghét", đúng hắn chán ghét nó hiện tại.
Cậu không sao chứ???__anh hỏi hắn.
Tớ thì sao chứ, cô ta với tớ không có quan hệ gì, cô ta đi gặp ai là quyền của cô ta__hắn nói nhưng lực ở tay nắm tách trà lại tăng như muốn bóp nát ngay cái ly tức khắc.
Vậy cậu cũng kiếm bạn gái mới đi__cậu nói nửa đùa nửa thật, nào ngờ hắn lại đồng ý.
Được__hắn gật đầu đồng ý rồi gọi điện cho ai đó, lát sau hắn đứng dậy nói:
Bây giờ tớ sẽ đi chơi, các cậu nếu muốn đi cùng thì hãy thay đồ đi__hắn nói rồi đi vào phòng thay đồ
Tránh đường làm ơn tránh đường__một đoàn bác sĩ cùng y tá chạy theo một chiếc à không cùng lúc có hai chiếc xe đẩy đẩy hai người con gái nằm trên hai chiếc xe đẩy khác nhau đều là bị tai nạn giao thông hướng đến hai phòng cấp cứu cạnh nhau. Một trong hai người con gái đang thở ô xi là....nó. Nó được vào phòng cấp cứu không bao lâu thì ở đại sảnh bệnh viện có hai người con trai chạy vào, không ai có thể ngoài Zin và Hana. Hai cậu gọi điện cho nó thì cảnh sát lại bắt máy, sau khi biết nó bị tai nạn hai cậu liền chạy đến bệnh viện ngay. Trong lòng họ đang run sợ, sợ nó sẽ không qua khỏi.
Cô, cô cho cháu hỏi người gặp tai nạn vừa được đưa vào đang ấp cứu ở đâu ạ__Zin bắt tay một cô y ta hỏi.
Cậu đi thẳng xong có một con đường rẽ trái là tới__cô y tá nói. Zin nói cảm ơn rồi cùng với Hana chạy theo hướng cô y tá chỉ. Bọn họ tới nơi thì phòng cấp cứu vẫn đang đèn đỏ. Cậu( Zin) và Hana chỉ có thể ngồi xuống ghế đợi và cầu mong nó không xảy ra chuyện gì.
"Tinh" tiếng đèn xanh của một phòng cấp cứu mở, vác sĩ bước ra. Zin và Hana liền bật đứng dậy giữ tay người bác sĩ hỏi, giọng nói trở nên run run:
Bác sĩ người vừa được cấp cứu vì tai nạn giao thông sao rồi ạ.
--Xin hỏi các người là người nhà của cô ta???__ông bác sĩ nhìn hai người thanh niên trước mắt hỏi. Hai cậu gật đầu, thì nhận lại là ánh mắt chia buồn của ông bác sĩ:
Bệnh nhân đã bị tử vong do mất máu nhiều khi trên đường đến đây, xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng không được, theo nguyện vọng của người trước lúc chết chúng tôi cho chuyển tới nhà xác chuẩn bị hỏa táng, mời hai cậu tới nhận tro cốt, xin chia buồn__ông bác sĩ nói. Hai người như không tin vào tai mình, nó chết rồi sao??? Không thể nào, tại sao lại xảy ra chuyện này, tại sao???
Ông bác sĩ chỉ biết lắc đầu với họ, khi người thân mình chết ai cũng sẽ vậy và ông cũng đã quá quen với tình cảnh này khi làm bác sĩ.
Zin và Hana đứng bất động ngay trước phòng cấp cứu ánh mắt vô định. Khi chấp nhận được sự thật, hai người cũng chỉ có thể tới nhận tro cốt của nó trong một cái bình sứ. Mà trong căn phòng cấp cứu khác vẫn đang diễn ra một cuộc phẫu thuật cho một người con gái khác cũng gặp tai nạn giao thông. Chính hai người cũng không biết, một lúc đều được đưa vào bệnh viện cấp cứu hai người con gái đều gặp tai nạn giao thông.