Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa

Chương 81 :

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


Sáng sớm hôm sau:



Hôm nay cả đám bọn hắn dở chứng lại dậy sớm kéo nhau chạy thể dục. Phải chăng để giảm căng thẳng trước khi bắt đầu cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra trong vài tiếng nữa.



Bọn hắn chạy thể dục một lúc lâu cũng là đến 6h sáng, bây giờ cả bọn đang đi bộ về tới trước cổng biệt thự. Bất chợt Long nói:



Way, ngôi biệt thự này được xây dựng khi nào vậy sao tớ không biết???__cậu nói, tay chỉ về phía biệt thự bên kia đường đối diện với biệt thự bọn hắn đang ở. Cả đám nghe cậu hỏi cũng chỉ lắc đầu tỏ vẻ không biết.



Thường ngày chúng ta tối tăm mặt mũi làm việc, có ai để ý gì xung quanh đâu chứ__nhỏ nói.



Mà các cậu thấy không, ngôi biệt thự đó rất giống ngôi biệt thự chúng ta đang ở nè__cô nói nói, bọn hắn bấy giờ mới để ý điều này. Nhìn xuyên qua chiếc cổng sắt to màu đen, bọn hắn có thể thấy hai bên dọc đường đi vào biệt thự đều được trồng hoa oải hương và hoa hồng xanh, đường đi thì được rải sỏi chỉ nhìn điểm này thì biết ngay bên ngoài ngôi biệt thự này giống với ngôi biệt thự của bọn hắn, chỉ là không biết bên trong ra sao thôi.



Giống thiệt đó, bọn họ giám "sao" ngôi biệt thự của chúng ta, muốn chết chắc__Hana hậm hực nói.



Thôi nào, chỉ là bề ngoài giống thôi mà, quan trọng là bên trong kia__Zin vỗ vai Hana nói.



Đúng đó, con người còn có thể giống nhau huống chi là nhà__cậu nói, bấy giờ cậu lại thấy mình đã lỡ lời nói ra lời không nên nói. Vì sao ư? Vì chuyện hôm qua gặp người giống nó nên hắn đã trầm mặc cả ngày, bây giờ cậu lại nhắc lại có đáng chế không chứ.



Tớ đi vào trước, cũng muộn rồi, nên chuẩn bị đến tập đoàn Queen thôi, 7h30 sẽ bắt đầu cuộc họp rồi__hắn nối rồi mở cổng đi vào, hắn không muốn bận tâm đến chuyện cậu nói nữa, hắn đã mệt mỏi bởi sự dày vò này rồi. Thấy bóng lưng hắn cô đơn bắt đầu khuất dần sau cánh cổng to lớn, anh tức giận nhìn cậu nói:



Cậu không có từ nào để nói nữa sao???



Tớ xin lỗi, tớ cũng không có cố ý__cậu nói, cậu chỉ là nhất thời buột miệng nói ra thôi mà.



Thấy hành động và lời nói của anh, cậu là lạ, cô đâm ra nghi ngờ hỏi:



Có chuyện gì sao??? em thấy từ hôm qua đến giờ bọn cậu cứ là lạ á.



Không có gì đâu__Zin nói



Chắc chắn???__Cô vẫn còn nghi hoặc hỏi




Mọi người bình tĩnh, mọi chuyện sẽ được giải quyết__Zin ngồi ở vị trí đầu bàn họp hình vuông to nói. Đầu bàn họp gồm ba chiếc ghế, một cái bên trái cậu ngồi, cái bên phải thư kí Lan( nhưng lại bị che mặt bởi chiếc mặt nạ nên Zin ko nhận ra) ngồi, còn cái ghế ở giữa là một vấn đề lớn đối với tất cả mọi người. Vị trí ở giữa giện đang trống.



Làm sao mà bình tĩnh cho được, gần đây tiền thu vào không nhiều mà có nguy cơ lỗ vốn nữa.



Mọi cổ đông bắt đầu nhao nhao lên, đúng lúc này thì.



"Cạch", cửa phòng họp được đẩy ra. Bước vào đầu tiên là 4 tên áo mang đồ vest đen thắt calavat chỉnh tề, bọn họ chia ra hai bên hai người đứng cho đều chừa một lối đi ở giữa. Tiếp sau đó bọn họ cúi rập đầu xuống, bước vào là người mà có lẽ bọn hắn mới gặp mặt vài chục phút trước. Bọn hắn tròn xoe mắt, sao cô lại có mặt ở đây? Hay là con gái của một người cổ đông trong đây? Bọn hắn nghĩ vậy là vì có một cổ đông không có con đi cùng. Với lại con củ bọn họ ai ra ai bọn hắn cung không nhận ra ngoại trừ con của lão cáo già Ninh kia thì khác. Suốt ngày cứ muốn hắn làm con rể thì làm sao mà không để ý cho được cơ chứ.



Cô cũng đứng nhìn bọn hắn, thì ra bọn họ cũng là một trong số cổ đông của tập đoàn. Rồi lại nhìn về vị trí ngồi của nó bên phải cạnh chỗ nó là thư kí của cô, cô biết. Con người bên trái chắc hẳn là giám đốc đi. Nhưng cậu ta cũng là người đi cùng bọn hắn mà. Điều này cũng đặc biệt đấy chứ.



Này, chỗ này là chỗ nào mà cô vào đây đứng như trời chồng vậy__con gái ông ta, nhỏ Nhi đã có thù hằn với cô nên nhân cơ hội này muốn "chơi" cô đây mà. Ông ta cũng hùa theo con gái mình nói:



Ông Bành, đây là tiểu thư của nhà ông à? Thật là không biết phép tắc__ông ta nói hướng tới người không có con đi cùng tên là Bành nói. Lúc này thư ký Lan lại đứng lên như muốn nói thì bắt gặp cái giơ tay của cô ý bảo không cần nói, thì thư ký Lan lại im lặng. Bên ông Bành cũng ngạc nhiên trước câu nói của ông ta nên nhất thời không nói được gì, ông làm gì dẫn con tới mà ông chỉ có một thằng con duy nhất thì làm gì có con gái, cho dù là con gái nuôi thì nó cũng đã mất sau vụ tai nạn giao thông rồi. Lời xì xào của bọn cổ đông sau câu nói của ông ta lại càng nhiều, bọn hắn cũng là chỉ im lặng nhìn cô.



Cô đang đứng từ cửa liền đi vào, mọi người tưởng cô sẽ lại sau ông Bành đứng nào ngờ cô lại kéo ghé ở vị trí của chủ tịch ngồi xuống nhất thời làm cho mọi người đều im bặt.



Này chỗ ngồi đó sao cô lại tùy tiện ngồi cơ chứ__ả Nhi tức giận nói như kiểu là cô giành chỗ của ả vậy.



Cô im lặng một chút__thư ký Lan lúc này mới nói, cô đứng dậy nói:



Giới thiệu với mọi người đây là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của chúng ta__sau câu nói của Lan chiếc bút trên tay của Zin rơi xuống bà và lăn rớt xuống đất kêu "bộp" một tiếng.



Cậu nhìn chằm người bên cạnh mình nhưng do cô đeo kính, đội mũ nên cậu không biết đây là sự thật hay giả hay là do chị lan muốn dập tắt cơn thịnh nộ của bọn cổ đông ngu dốt nên kiếm người đóng giả chủ tịch.



Là...là thật sao???__ông ta nói lắp vì lúc nãy đã nói những lời vô lẽ với cô. Mà ai có thể ngờ chứ, cứ tưởng người thành lập tập đoạn phải là người tuổi cỡ trung niên trở lên ai ngờ đến không phải mà là người trẻ tuổi chứ. Không khí trong căn phòng họp càng ngày càng nóng lên.



Vậy hãy để cho mọi người nhìn mặt đi, tại sao phải che kín vậy???__Cô nói, phía bọn cô cũng ngạc nhiên nó đã chết làm sao có thể.



Phía nó, sau câu nói củaCô thì cũng nhún vai. Muốn biết thì nócho biết. Đầu tiên nó tháo chiếc kính mát xuống mọi người vẫn không thấy rõ được khuôn mặt của cô vì chiếc mũ trên đầu đã che mất. Tiếp theo nó tháo chiếc mũ xuống tóc từ trong mũ rớt ra ngoài, màu tóc là màu ánh tím rất đẹp. Thời khắc bọn hắn nhìn được khuôn mặt của nó thì như chết lặng đi, người trước mắt không phải nó sao. Cho dù trên đời có giống nhau về khuôn mặt thì mái tóc cũng không thể giống hệt được.