Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 163 : Thập Tam thiếu đến đây

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Đợi mọi người rời đi, sân trong cuối cùng cũng được yên tĩnh. Đại Ngư công tử mới từ cá biến về hình người, một thân phép thuật biến ra quần áo mặc trên người. Hắn đắc ý đứng ở bên cạnh ao, bắt đầu nói: “Sao hả, lần này tin tưởng bản thần ta thần thông rồi chứ?”



Khanh cha vẻ mặt âm trầm từ chỗ tối bước ra —— đây chính là lần đầu tiên trong suốt chục năm qua hắn bị mất mặt như vậy! Thế nhưng ở trước mặt mọi người hô lớn gọi nhỏ, nếu không cố kỵ việc người trước mặt là yêu tinh ma quái thì hắn đã sớm một kiếm đâm cái hàng thành vạn đoạn rồi.



Thương cha thì tươi cười nói tiếp: “Tất nhiên tất nhiên, Ngư thần quả nhiên là thần thông, bọn ta tâm phục khẩu phục, từ nay về sau phải nhờ lão ngài chiếu cố đứa nhỏ.”



“Hừ hừ, tốt lắm, vừa lúc ta muốn thay mặt tiểu Bạch Long thông báo cho các ngươi một tiếng, về sau tiểu Bạch Long muốn đi theo ta học phép thuật. Yên tâm, ta cam đam con của các ngươi tuyệt đối sẽ trở thành thần long tuyệt thế đầu tiên!” Đại Ngư công tử lâng lâng phát biểu cảm tưởng.



Không cần ngươi dạy thì Bảo Bảo ngoan cũng đã là thần long tuyệt thế, đồ cá tinh khốn kiếp. Nội tâm Thương cha âm u suy tưởng.



Mà Khanh cha thì không rên một tiếng, trong lúc đó giữa ba cha cứ thế phát sinh mâu thuẫn giằng co, nhưng Đại Ngư công tử vẫn còn cảm giác là mình rất tốt đẹp suy nghĩ rằng bản thân hắn đã trở thành phụ huynh của bạn rồng, đứng đầu trong ba người.



Lúc này, Khanh Ngũ được Tiểu Thất dìu đi ra, bái kiến ba vị cha thân, vừa rồi nghe được tiếng kêu thảm thiết của Khanh cha, hắn biết đã xảy ra chuyện. Có điều sớm muộn gì hai cha cũng sẽ biết chân tướng moi việc, có điều trình độ thiếu tâm nhãn của Đại Ngư đã vượt qua sự phỏng đoán của hắn.



“Cha thân, là con không tốt, không giải thích rõ ràng mọi chuyện để ngài bị sợ hãi.” Khanh Ngũ hổ thẹn nói.



“Trên đời này có cái gì có thể dọa được cha ngươi? Chẳng qua vừa rồi đột nhiên nhìn thấy bộ mặt đích thực của Đại Ngư công tử, khiến cha không khỏi tán thưởng một chút mà thôi!” Thương Minh Thư Vân lập tức đem sự tình xấu hổ đẩy lên trên người mình, không hổ là tiểu công tri kỷ của Khanh Vân Tung.



“Tiểu Bạch Long, hai vị phụ thân của ngươi cũng không tệ lắm, về sau chúng ta có rảnh có thể giao lưu một chút, tham thảo tư tưởng giáo dục ngươi thế nào cho tốt.” Đại Ngư công tử thanh thản.



“Ầy, ” Khanh Ngũ cười gượng một chút, “Kỳ thật, kỳ nhân dị sĩ ở trong viện của con lần này ngoại trừ cha nuôi Đại Ngư còn có một vị khác không giống chúng ta nữa.”



“Còn một tên nữa?!!” Thương cha cùng Khanh cha đột nhiên cảm thấy hỏng mất.



“Có lẽ hắn đang ngủ, có điều hai vị cha thân cũng nên quen biết một chút đó là vị thiếu niên đi cùng con, hiện tại đang ở tại sương phòng phía đông. Kỳ thật hắn cũng không phải phàm nhân, mà là Thần Quân Bạch Hổ biến thành.” Khanh Ngũ hạ giọng, “Tiểu Thất, đi xem thử có phải hắn đang ngủ hay không.”



Vì thế Tiểu Thất thần thần bí bí rời đi, rất nhanh lại xuất hiện ở phía sau Khanh Ngũ, thấp giọng nói: “Ngủ như chết, tay còn ôm cái bình sữa nai.”



Lúc này Khanh Ngũ mới yên tâm, thấp giọng nói: “Tên kia cứng rắn muốn theo con về, là con cọp con thành tinh, ngoại trừ có chút ồn ào thì hắn không có hứng thú gì với chuyện giang hồ. Chỉ cần hai vị cha thân tận lực không trêu chọc, để ý tới hắn là tốt rồi, tính tình hàng này rất xấu, thuộc loại mũi hếch lên tận trời.”



Hai cha lộ ra biểu tình ngầm hiểu.



Thục Quân vòng quang giang hồ một chuyến lần này trở về không biết mang theo bao về bao nhiêu chuyện kỳ diệu đây! Hai cha cũng không tránh khỏi cảm khái.




Lễ bái sư của Thập Tam trong mắt người đã trở thành tín hiệu nguy hiểm cho việc Khanh Vân Tung trọng dụng Khanh Ngũ.



Một hồi âm mưu cũng theo đó bắt đầu nổi lên.



Thập Tam làm lễ xong, nhân tiện nói: “Phụ thân, chỗ ở của con với Ngũ Ca cách nhau quá xa, Khanh gia bảo lại lớn như vậy.



Ngũ Ca học thức uyên bác, con ghé qua hỏi bài cũng không tiện, không bằng con sẽ dọn đến ở trong viện của Ngũ Ca, cùng Ngũ Ca cùng ăn cùng ở, thuận tiện hỏi bài ở trường luôn.”



“Không! Trong viện của ta có Đại Ngư với con cọp con không đáng tin!! Ta còn muốn trêu đùa lão hổ sờ đầu lão hổ khi nó biến về nguyên hình!! Đừng có chuyển vào!! Đừng mà!!” Khanh Ngũ trong lòng điên cuồng hò hét, nhưng ở mặt ngoài lại không thể nén được nụ cười ôn hòa, nói: “Thập Tam đệ không chê nhà tồi của ta là tốt rồi.”



Khanh Vân Tung nghĩ đến việc gần đây trong Khanh gia bảo xuất hiện mấy sự kiện bất lợi nhằm vào Thục Linh, đám con rục rịch. Hiện giờ đem mũi nhọn cũng bắt đầu nhắm tới Tiểu Thập Tam chưa trưởng thành, nếu như ở cùng Khanh Ngũ cũng an toàn, liền gật đầu.



“Đa tạ phụ thân thành toàn.” Thập Tam mặt mày hớn hở, ở trong lòng hắn, Ngũ Ca là nhân vật tựa thần tiên.



Gần đây vì chuẩn bị bái Ngũ Ca làm sư phụ, hắn đặc biệt sai ảnh vệ bên người tìm hiểu sưu tầm những chuyện lúc Khanh Ngũ còn tung hoành ở trên giang hồ, từ chỗ ảnh vệ thu được rất nhiều công tích vĩ đại của Khanh Ngũ ở trên giang hồ. Hắn lại càng kính nể Khanh Ngũ, hắn cũng cảm thấy tràn ngập tò mò đối với Khanh Ngũ,



Hắn cũng rất hy vọng Ngũ Ca sẽ kể cho hắn nghe những chuyện lạ ở bên ngoài lúc xảy ra khi bước chân vào giang hồ. Hắn lớn như vậy nhưng chưa từng đi đâu bao giờ!



Thập Tam nháy đôi mắt to, hưng phấn nói với Khanh Ngũ: “Ngũ Ca, Thập Tam tuyệt đối sẽ không khiến cho ngươi phiền toái.”



Tiểu Thất càng cảm thấy tiểu thiếu gia này chướng mắt —— cùng ăn cùng ở, hừ! Hay là ngươi còn muốn cùng ngủ với hắn luôn?!



Ai ngờ câu tiếp theo Thập Tam nói chính là: “Ngũ Ca, buổi tối ta dọn qua ngủ cùng với huynh, huynh kể cho ta nghe một chút chuyện khi huynh bước chân vào giang hồ được không?”



Khanh Ngũ khó xử nói: “Chuyện này…” Vì thế bất động thanh sắc nhìn Tiểu Thất.



Mặt Tiểu Thất dồn nén tới phát xanh.



Lúc này Khanh Vân Tung uống trà, không nhanh không chậm nói: “Thục Linh, Ngũ Ca con thân mình không tốt, không thể so với người thường, con cũng đừng quấy rầy hắn.”



“Ai nha, con ngược lại quên mất, thiếu chút nữa gây phiền toái cho Ngũ Ca rồi!” Thập Tam giật mình, nhất thời lòng đầy hối hận. Sao hắn có thể quên mất việc Ngũ Ca còn ngồi xe lăn, hằng ngày khi sinh hoạt tất nhiên có nhiều chỗ không tiện, Ngũ Ca lại là người cực kỳ hiếu thắng, tự nhiên sẽ không hy vọng người ta nhìn thấy mặt khó xử của hắn.