Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 178 :

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Nửa đêm Huyền Giao chuồn ra khỏi hòng đi đến giếng nước múc mấy thùng nước lạnh xối người, nhằm hạ bớt lửa nóng trong người. Mà sự việc từ đầu chí cuối đều bị Bạch Hổ tránh ở trên cây nhìn rõ mồn một.



Bạch Hổ nheo mắt, trong đêm tối hai mắt dán chặt vào người Huyền Giao, cả người Huyền Giao ướt đẫm, quần áo dán sát thân hình để lộ đường cong thân thể có thể nhìn rõ một bộ vị giương cờ.



Hàm ý kia cho dù chỉ mới là một con cọp con thì Bạch Hổ hắn cũng biết xảy ra chuyện gì.



“Đáng giận…” Huyền Giao thấy mình khó có thể tiêu giảm dục vọng, vừa khó chịu lại vừa vừa uất ức. Lúc này hắn vừa phiền não vừa bất an, thế cho nên cũng chưa phát hiện ra lão hổ ẩn mình trên cây. Thấy bốn bề vắng lặng, Huyền Giao liền lớn mật vuốt ve nơi nào đó đang cứng rắn của mình, mong muốn làm dịu nó.



Nhưng cái loại động tác này không những không thể giải phóng để chỗ kia kìm xuống, ngược lại khiến cho cỗ xúc động càng thêm mãnh liệt lan khắp cơ thể. Cố gắng cắn chặt môi, nhưng nghe vào tai lại có chút giống như tiếng rên rỉ ngẫu nhiên phát ra từ môi răng.



Ngày hôm sau, mây đen dày đặc, sắc trời u ám khiến cho người ta có một dự cảm giác xấu.



Khanh Ngũ vừa mới rời giường, Tiểu Thất đã sớm luyện công trở lại, vì thế hầu hạ Khanh Ngũ rửa mặt chải đầu —— không biết từ khi nào Tiểu Thất đã hoàn toàn thay thế người hầu Khanh Ngũ, mọi công việc từ ăn uống đến quần áo của Khanh Ngũ đều do một tay Tiểu Thất phụ trách.



Huyền Giao không có tinh thần đứng ở một bên cửa, thấy Khanh Ngũ biến thành thanh niên, sắc mặt của Huyền Giao hơi đỏ lên. Trận điên cuồng tối hôm qua, hắn đắm chìm trong ảo tưởng đối với thân hình tinh tế của Bạch Long không thể nào kềm chế. Bởi vậy lúc này khi chạm phải ánh mắt của Khanh Ngũ, Huyền Giao vội vàng quay đầu chuyển hướng sang một bên.



Chú ý tới biểu hiện khác thường của Huyền Giao, Khanh Ngũ trong lòng yên lặng tính toán, nhưng không nói ra miệng.



Hiện giờ sự vụ trong Khanh gia bảo có Thương Minh cha thân xử lý, trọng trách trên vai Khanh Ngũ nhẹ đi không ít, thời gian nhàn hạ rất nhiều. Bởi vậy hắn rảnh rỗi hưởng dụng bữa sáng của mình, cũng phân phó đầu bếp chuẩn bị một phần riêng cho Huyền Giao—— Hắn nhìn ra được, thời điểm Huyền Giao đối mặt với hắn dường như có chút xấu hổ, Khanh Ngũ dùng lễ đối đãi cũng không quấy rầy Huyền Giao.



Huyền Giao thức thời trốn sang một bên. Lúc này, Bạch Hổ biến thành người, nghênh ngang đi tới, ngồi xuống bên cạnh Khanh Ngũ cùng Tiểu Thất, cùng nhau ăn điểm tâm. Đối với con mèo tính tình thất thường này, dường như Khanh Ngũ với Tiểu Thất cũng tập mãi thành thói quen, tự ăn tự uống cũng không để ý đến hắn.



Bạch Hổ nhai bánh bao bẹp bẹp, đột nhiên thần bí nói với Khanh Ngũ: “Con thuồng luồng ngươi mang về kia thực là *** đãng nha.”



Tiểu Thất thiếu chút nữa phun hết ngụm cháo trong miệng, Khanh Ngũ không rõ cho nên dò hỏi: “Vì cái gì thấy được?” Lúc nói lời này, hắn ép giọng cực thấp, sợ bị Huyền Giao đang ngồi trước bàn đá trong sân ăn cơm nghe thấy.


Vì thế, Đại Bảo bi thúc phát hiện mình đã giảm béo thành công.



Hắn rất nhớ Đại Ngư, cũng nhớ tháng ngày cùng một chỗ với bọn Khanh Ngũ, Tiểu Thất không phải suy nghĩ gì cả. Từ sáng tới tối ngủ ngay cả lúc say cũng nhớ vô vàn khiến cõi lòng tan nát, nước mắt thấm ướt áo gối.



Hôm nay ngày thứ mười lăm hắn rời khỏi Đại Ngư cùng bọn Khanh Ngũ.



Hắn cảm thấy mình sắp không xong rồi.



Vì thế rốt cục hắn cũng đứng dậy, phủ thêm chiếc áo choàng màu tím, khuôn mặt u sầu dạo bước tới trước cửa sổ, đẩy cửa ra chỉ nhìn thấy một vòng trăng sáng, khuôn mặt trông mong bạn rồng con.



“Lão Ngũ, ngươi thực là biết giữ lời.” Đại Bảo bi thúc thì thào.



“Dựa theo ước định với ngươi, ta đã làm bộ vuốt theo kiểu dáng mới nhất.” Bạn rồng nói.



“Chẳng lẽ ngươi chỉ nhớ thương bộ vuốt thôi sao?” Đại Bảo = =



Rồng ta lắc lắc cái đuôi: “Ta còn có thể cung cấp một phần mỡ thơm cho ngươi, buổi tối dẫn ngươi đi xem Đại Ngư, sáng sớm sẽ đưa ngươi trở về.”



“Lão Ngũ, ngươi từ Khanh gia bảo bay đến đây mất bao lâu? Có mệt hay không a?” Đại Bảo có chút lo lắng hỏi.



“Không đến một khắc đồng hồ.” Rồng có bộ vuốt có chút đắc ý lại lắc lắc cái đuôi.



Sắc mặt Đại Bảo càng thêm khó coi, sớm biết rồng bộ vuốt bay nhanh như vậy, còn chưa tới một khắc đồng hồ có thể vượt qua ngàn dặm, mình cũng không cần phải ở trong này chịu dày vò lâu như vậy!



Vì thế, đang trong hồi cung đấu, cuối cùng Đại Bảo cũng tìm được một tia an ủi. Vì báo đáp rồng có bộ vuốt, trong quá trình cung đấu Đại Bảo tranh thủ thời gian dưỡng sức làm cho bạn rồng bộ quần áo theo yêu cầu, đang lúc bạn rồng có bộ vuốt cực kỳ đắc ý mặc thử quanh sân nhà mình thì Bạch Hổ xuất hiện cười suýt thì trật khớp cằm.