Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 177 :

Ngày đăng: 22:50 21/04/20


Khanh Ngũ cùng Huyền Giao đi tới cửa, hai người gần như đồng thời biến thân —— Kỳ thật Khanh Ngũ chậm hơn một nhịp, nhìn thấy Huyền Giao đột nhiên hóa thành một đạo bóng hình màu đen xông thẳng lên trời, Khanh Ngũ cũng đuổi theo sau, hóa thành hình rồng. Chỉ thấy hai vệt sáng một đen một trắng một trước một sau đột phá kết giới bơi ra ngoài.



Có lẽ nguyên nhân là vì tranh chấp cho nên lần này rồng con biến thân hết sức lưu loát, không bị buộc đuôi. Hắn vừa ngẩng đầu, chỉ thấy trước mặt mình một con thuồng luồng màu đen dài đang xoay ngang chung quanh, khí thế hào hùng, thân hình cũng tráng kiện hơn mình biết bao nhiêu vòng. Huyền Giao khi biến nguyên hình cũng lớn hơn mình, vì thế bạn rồng nào đó có vẻ cực kỳ…



Thon thả.



Hơn nữa đuôi người ta cũng thiệt là to, so với rồng con thật sự phải nói là thô to, lân vảy cũng lớn hơn dày hơn, so sánh hai người thì rồng hắn… thật sự chỉ là con rồng con mới lớn.



“Thật nhỏ.” Huyền Giao nhìn lại nguyên hình của bạn rồng, nhịn không được than thở một câu.



Thật nhỏ?! Loại từ ngữ hình dung khiến người khó chịu này làm cho tự tôn của bạn rồng đã bị thương tổn.



Hai con bơi càng lúc càng nhanh, cuối cùng, dần dần gặp được mặt nước sóng sánh. Lúc này, Huyền Giao đột nhiên dừng lại, Bạch Long cũng dừng lại theo, không hiểu gì nhìn hắn, Huyền Giao xoay quanh Bạch Long hai vòng, cuối cùng dùng móng vuốt bự bự của mình nhẹ nhàng chọc chọc vuốt sau của bạn rồng, hỏi thăm: “Chân sau của ngươi không quá linh hoạt? Nói như vậy, ngày sau bay lên có chút không tiện đi?”



Bạch Long mất hứng lắc lắc cái đuôi, tránh khỏi vuốt Huyền Giao. Nhìn Bạch Long “thon nhỏ” lộ ra biểu tình không vui, Huyền Giao cũng biết đều ngậm miệng.



Rốt cục hai con cũng nhô đầu khỏi mặt nước, chỉ thấy bầu trời lúc này đầy sao, chung quanh yên tĩnh.Tiểu Thất ngồi xổm bờ biển, vừa nghe có động tĩnh, lập tức thấp giọng kêu lên: “Ngũ thiếu?”



Rồng con trả lời ngay: “Tiểu Thất, ta mang đến một vị khách nhân.”



Tiểu Thất cũng chú ý trong nước lộ ra hai cái đầu, một trong số đó so với đầu rồng hắn nhìn quen còn lớn hơn rất nhiều.



“Đó là cái gì?!” Tiểu Thất hoảng sợ.



“Là Giao công tử sống ở nơi này.” Rồng con bơi lại, sau đó bò lên bờ. Huyền Giao lập tức đuổi kịp, đi trước Bạch Long một bước, biến thành hình người. Tiểu Thất vừa thấy nhất thời hút một ngụm khí lạnh—— Thì ra sau khi Huyền Giao biến thành người lại là hình tượng của một người ảnh vệ tiêu chuẩn: Cao lớn! Ngăm đen! Oai hùng! Lạnh lùng!



Lúc này Huyền Giao mới chào hỏi Tiểu Thất: “Từ hôm nay trở đi, ta chính là thị vệ của Long công tử.”
Đợi Tiểu Thất buông màn giường, bánh bao liền cởi quần áo biến trở về, lại bị Tiểu Thất nắm khuôn mặt nhỏ nhắn, cười nói: “Ngũ thiếu, ngươi như vậy chơi rất vui, hay là đêm nay cũng đừng biến hình để ta ôm ngủ một đêm đi!”



“Hừ!” Bạn bánh bao tuy không tình nguyện, nhưng quả thực ngoan ngoãn không biến thân mà cuộn ở trong ngực Tiểu Thất.



Tiểu Thất vươn tay ôm hắn, chỉ cảm thấy bánh bao mềm mại, trên người còn rất thơm, nhiệt độ cơ thể mát mẻ vì vậy ôm vào trong ngực cực kỳ thoải mái.



“Ngũ thiếu, ngươi có thị vệ mới còn cần Tiểu Thất kgông?” Tiểu Thất cố ý bày ra dáng vẻ ủy khuất hỏi.



“Ngươi cứ nói đi?” Long bánh bao củng củng ở trong lòng ngực của hắn, tay nhỏ bé thưởng thức mái tóc của Tiểu Thất.



“Hừ.” Tiểu Thất nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của bánh bao, nói: “Ngủ đi!”



Mà ở bên ngoài màn giường, Huyền Giao đứng ở chỗ tối nhưng cũng không nhẫn được cỗ xúc động ẩn sâu trong thân thể của mình âm thầm bắt đầu nảy sinh. Cỗ xúc động kia quả thật khiến cho cái trán của hắn toát ra một tầng mồ hôi, hắn chỉ đành phải dùng răng nanh cắn môi, yên lặng nhẫn nại.



Khứu giác của Bạch Hổ quả nhiên rất tốt, lúc này Huyền Giao đang bị vây trong kỳ phát tình, thời tiết này lại rất thích hợp để giao long hoài thai.



Cơ hội như thế này đối với giao mà nói chính là ba trăm năm mới có thể gặp được một lần, trong lúc *** *** sẽ vô cùng tràn đầy.



Nếu không được giải bỏ dục hỏa sẽ tra tấn đốt người, bởi vậy Thanh Giao mới nhân cơ hội này để cho Huyền Giao *** cùng Bạch Long, cũng mượn cơ hội này giải quyết nổi khổ bị dục vọng tra tấn.



Bởi vậy, tuy Huyền Giao liều mạng nhẫn nại, nhưng bản thân không tự chủ nghĩ đến nguyên hình mảnh khảnh, lớp vảy non mịn tuyết trắng của Bạch Long cùng với vuốt sau vô lực, vân vân, mọi thứ mọi thứ đều khiến cho lửa nóng không tên trong cơ thể Huyền Giao càng phát ra mãnh liệt, gần như muốn đốt cháy xương cốt trong người hắn hầu như không còn.



“Không thể!!!” Huyền Giao găm móng tay vào lòng bàn tay thật sâu —— hắn không có khả năng ra tay với một con rồng con! Tuyệt đối không thể!!



Có vẻ như khiến Huyền Giao cảm thấy vô cùng hấp dẫn cùng khêu gợi, không phải hình người của Khanh Ngũ mà là hình rồng của hắn.