Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 214 : Tình cảm ám sinh

Ngày đăng: 22:51 21/04/20


Vốn dĩ toàn bộ kế hoạch đều đã chuẩn bị tốt lắm, Tiểu Thất cùng rồng bộ vuốt trên đường lúc bị Kinh Trường Phong áp giải thì nhân cơ hội chạy trốn, sau đó bay về kinh đô chỗ Đại Bảo. Ai ngờ trên đường đi mấy ngày liền bọn họ gặp phải trận mưa to tầm tã, vừa lúc đi đường núi nên hành trình chậm lại.



Tuy nhiên hết thảy mọi chuyện ngược lại hợp với tâm ý của Kinh Trường Phong, hắn luôn tìm đủ mọi loại để đến nhìn Tiểu Thất, cũng tranh thủ mọi cơ hội muốn tuyên truyền giáo dục cho Tiểu Thất cái tư tưởng “cải tà quy chính”, khiến cho Tiểu Thất phiền hà không thôi. Mà lúc này Kinh Trường Phong vô cùng chán nản, trong lòng Mai tiểu giáo chủ căn bản là chỉ có cái tên nam sủng Quân Thư kia, ngay cả liếc mắt nhìn mình cũng lười.



Vì thế hắn chỉ có thể nói bóng nói gió, suy nghĩ tìm cách lấy lòng Tiểu Thất mọi nơi, ví dụ như thường thường đưa điểm tâm ấm áp, dùng tiền tích góp của chính mình mua một khối ngọc bội ven đường đem tặng, đưa mứt quả linh tinh.



Nhưng Tiểu Thất lại thờ ơ như trước. Buồn cười, hắn cũng không phải đứa trẻ ranh, màn xiếc tẻ nhạt này hắn sẽ để mắt tới chắc?



Thái độ của Tiểu Thất lạnh như băng, khiến cho Kinh Trường Phong càng ngày càng phải để ý tới người nam sủng bị Tiểu Thất cất giấu không chịu cho người ta thấy mặt kia.



Cuối cùng thừa dịp Tiểu Thất đi vào nhà xí, Kinh Trường Phong chạy vào gian phòng khách *** của Tiểu Thất—— Từ lúc Tiểu Thất một đường đi theo bọn họ thì một tấc cũng không rời người nam sủng này, xuống xe ngựa liền ôm, ăn cơm cũng ăn một mình, hơn nữa người nam sủng nọ luôn đội một cái mũ, không nói một lời, ai cũng không nhìn thấy khuôn mặt của hắn.



“Quân Thư công tử, ta nghĩ mấy ngày nay thời tiết chuyển lạnh, nên mang qua cho ngươi chút quần áo.” Kinh Trường Phong tìm lấy cớ, bước vào trong phòng, lại thấy người kia không có khoác bộ áo choàng kia, một đầu tóc dài đen như mực, tựa ở đầu giường đọc sách, tư thế thái độ kia nói nho nhã văn tĩnh không nói nên lời, làm trong lòng Kinh Trường Phong khẽ run lên.



Khó trách, hóa ra loại hình Mai Sương Thanh thích chính là kiểu này.



Đợi Kinh Trường Phong tới gần, mới thấy rõ bộ mặt thật của vị “Quân Thư nam sủng ” này, xinh đẹp nho nhã ngũ quan vô song, khí chất so với bạch ngọc tốt nhất còn ôn nhuận hơn nhiều. Chỉ cần liếc mắt một cái, đã đủ khiến người xóa tan mọi địch ý, ánh mắt như xuân phong.



Kinh Trường Phong cho rằng Tiểu Thất chính là nhân vật tuyệt mỹ hiếm thấy trên thế gian, không ngờ vị Quân Thư này, tuy phong cách khí độ bất đồng nhưng không hề thua kém tiểu Mai giáo chủ chút nào.



Trong lòng Kinh Trường Phong đột nhiên sinh ra một cái ý niệm trong đầu —— thân phận của người này tuyệt đối không chỉ là nam sủng đơn giản như vậy. Khí chất cùng tướng mạo của hắn, căn bản không giống một tên nam sủng lăn lộn nơi trăng gió!!



“Các hạ có thể đem thân phận thật nói chi tiết hay không?” Kinh Trường Phong thăm dò.



“Tại hạ họ Khanh, tên Thục Quân.” Khanh Ngũ mỉm cười, xác thực thân phận của mình.



“Khanh Ngũ công tử?!” Kinh Trường Phong tuy rằng ở phía nam, nhưng cũng đã được nghe nói tới thanh danh Khanh Ngũ công tử—— Tiếng tăm của vị Khanh Ngũ công này gần đây rất huyên náo, có thể so với ” thánh tôn” năm đó mà người võ lâm người sùng kính, danh tiếng ở trên giang hồ đang trên đà hưng thịnh, sao lại rơi vào trong tay ma giáo chứ?




“Như vậy không phải kiếm tiền mau hơn sao.” Tô Á lạnh lùng nói.



“Tiền tiền tiền! Ngươi chỉ biết tiền!” Mai giáo chủ hầm hừ, lại nghĩ tới việc hắn là vì mình mới đi kiếm tiền, mặt không khỏi đỏ lên, vì thế kéo ngọc bội bên hông ném cho hắn: “Đi bán đi!”



Khối ngọc này ít nhất cũng đáng hơn trăm lượng bạc, nhưng Tô Á hiển nhiên bị ông chủ cầm đồ miệng lưỡi gian xảolừa dối, cuối cùng chỉ mang về ba mươi văn tiền, khiến cho Mai giáo chủ suýt nữa tức mà chết.



“Thứ đáng giá duy nhất trên người của ta cũng bị ngươi phá hoại!” Mai giáo chủ tức đến khó thở nhấc chân.



“Tốt hơn là theo ta đi hái rau dại đi.” Tô Á giọng điệu vẫn lạnh lùng như trước.



Vì thế gặm rau dại được mấy ngày, đầu tháng, Tô Á đột nhiên thần bí hề hề đi tới ngọn núi cao nhất gần đó, đợi hắn trở về, thế nhưng mang theo một túi vàng to!



Mai giáo chủ hỏi hắn lấy vàng từ chỗ nào, hắn chỉ nói là thần tử Khanh Ngũ ban cho hắn.



Ngày thứ hai vẫn như thế!!



Mai giáo chủ nghĩ đến số tiền mà Tô Á đã từng kiếm nhờ việc để cho người sờ vuốt, đột nhiên sinh ra dự cảm xấu ————



Vì thế hắn lặng lẽ theo đuôi Tô Á vào núi, kết quả ở trên đỉnh vách núi, hắn thấy được ——————



“Chuyển phát ngân lượng cấp tốc đây!” Một đuôi Bạch Long uy phong hiển hách thét cổ họng kêu khan, từ giữa không trung bỏ lại một túi vàng, lập tức lúc lắc đuôi to bay đi. Tô Á lập tức đối với phương hướng rồng bay đi cúng bái không thôi.



Cả người Mai giáo chủ đều run rẩy không thôi.



⇽ Năm mới vui vẻ @ mọi người nha, nhưng chủ nhà còn chưa được nghỉ nữa QAQ…