Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 40 : Bán mạng cho quân, sống chết không rời

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


Sáng sớm, Triệu Đại Bảo có chút kinh ngạc nhìn Khanh Ngũ cùng Tiểu Thất hơi có vẻ mỏi mệt —— hai người này thật đúng là có tinh thần, chạy một ngày một đêm không nói, sau khi trở về chuyện đầu tiên chính là đi tới Thương Vân Châu đình, Triệu Đại Bảo nói với Tiểu Thất: “Ta và các ngươi cùng đi, Khanh Ngũ mệt nhọc một ngày một đêm, lúc này lại đi Vân đình rất tốn sức, người làm bằng sắt cũng sẽ ăn không tiêu.”



Tiểu Thất gật đầu nói: “Ừ, ngươi mang theo cái hòm thuốc, ta vừa rồi cũng khuyên hắn, nhưng mà hắn không nghe.”



Kết quả Khanh Ngũ ở trong Thương Vân Châu đình bày một bàn yến tiệc, đối mặt một bàn thức ăn thơm ngon, đã đói bụng một ngày một đêm Tiểu Thất nước miếng chảy xuống, nhưng là hắn biết Khanh Ngũ là muốn khoản đãi mấy nhân vật nổi tiếng võ lâm trong, mình nhất định phải nhịn xuống, vì thế ngoan ngoãn dùng tư thế đứng tiêu chuẩn đứng ở phía sau Khanh Ngũ.



Khanh Ngũ bày yến tiệc không có rượu, ngược lại có một nồi cơm tẻ rất lớn, dùng xới cơm vào trong cái chậu gốm Thanh Hoa, trên tầng cơm còn trang trí thêm một nhành hoa mai rất đẹp vừa mới ngắt xuống, cảnh đẹp ý vui, hương cơm thơm ngát thôi thúc Tiểu Thất ngón trỏ động đậy, hắn vội vàng đem đầu xoay qua một bên, không nhìn tới không nhìn tới! Không thể ở trước mặt khách nhân chảy nước miếng khiến cho Khanh Ngũ mất mặt!



“Tiểu Thất, qua đây ăn điểm tâm.” Khanh Ngũ thế nhưng kéo tay áo hắn kéo hắn qua ngồi xuống.



“Gì?!” Tiểu Thất sợ ngây người.



Mà Triệu Đại Bảo thì tự động ngồi xuống, nói: “Buổi sáng đã ăn điểm tâm xa hoa như vậy, vù vù.” Thoạt nhìn bộ dáng này như là hắn đã sớm biết—— chẳng qua lấy cớ đến ăn cơm chực.



“Này… điểm tâm chỗ phân đường nơi đó bộ không ăn được sao?” Tiểu Thất = =



Triệu Đại Bảo nói: “Bởi vì hắn cảm thấy đầu bếp ở phân đường tay nghề không có giỏi như nơi này, tự nhiên đồ ăn cũng không chút danh tiếng.”



Khanh Ngũ nói: “Dù sao chỉ còn có vài ngày ta phải đem Vân đình trả cho Tạ Minh Châu. Đêm qua ác chiến một đêm, cái này cũng coi như là tự khao thưởng cho mình.”



Tiểu Thất nói: “Cho nên lúc còn có thể ăn được thì cứ tận dụng?”




Khanh Ngũ cười nhạt, nâng ngón tay lên, thế nhưng xoa môi Tiểu Thất, nhìn như là cho hắn ăn độc dược, kì thực trong tay cái gì cũng không có,



Chỉ là ung dung nói: “Mạc Tiểu Thất, ta ban cho ngươi, là quyền hạn phản bội ta cho ngươi, là ‘lời thề tận trung’ trong lòng —— ngươi nếu như phản bội ta, là vũ nhục lớn lao đối với ta, ta không để việc kia phát sinh, bởi vì ta, là chủ nhân đáng giá cho ngươi sùng bái nhất!”



Thân mình Mạc Tiểu Thất rung mạnh một cái —— Khanh Ngũ bá đạo ngông cuồng thế nhưng trong khoảnh khắc giống như rét lạnh thổi quét toàn thân, nhưng cũng lui rất nhanh chóng, lần thứ hai nâng mắt, trong mắt trước sau vẫn là vị công tử thanh nhã u nhã, làm hắn hoài nghi cảm giác như gặp sét đánh mới vừa rồi chẳng lẽ là cơn ác mộng thoáng qua?!



Ngón tay áp ở trên môi rút đi, Tiểu Thất không tự chủ được mà vươn ngón tay, vuốt ve môi của mình, trong lòng một mảnh mờ mịt ——————



đáng giá cho mình sùng bái nhất



Chủ nhân sao… …



Khanh Ngũ a, ngươi sao có thể tự tin cùng bừa bãi như thế…



Nhưng ta, thật sự không thể thoát khỏi …



TBC.



@ Phong: ta cũng không thể thoát khỏi, hai người làm ơn đừng ngọt ngào như thế nữa quẫy