Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 5 : Ảnh vệ tới bái kiến chủ nhân

Ngày đăng: 22:48 21/04/20


Mạc Tiểu Thất thở phì phì trở về phòng của mình, leo lên trên giường nằm, nhìn màn giường ngẩn người. Vừa nghĩ tới khi còn bé thời khắc bị Khanh Ngũ đè đầu, hắn sẽ nổi giận, không muốn không muốn không muốn! Không cần làm ảnh vệ cái người què kia! Đi theo hắn làm sao mà có tiền đồ!



Gian phòng của ảnh vệ dự bị có bốn người, Mạc Tiểu Thất đang trong phòng hờn dỗi, thì có người đẩy cửa bước vào.



Người tới là một thiếu niên tuổi xấp xỉ với Mạc Tiểu Thất, tên là Trương Kiếm. Trương Kiếm nhỏ hơn Tiểu Thất vài tuổi nhưng là so với Tiểu Thất ổn trọng hơn, quan hệ với Tiểu Thất vô cùng tốt.



Trương Kiếm thấy trong phòng không có những người khác, đóng cửa gài cửa sổ lại, nói với Tiểu Thất: “Tiểu Thất, ta vừa rồi nhìn thấy Đỗ tổng quản rất mất hứng, nghe nói ngươi cự tuyệt đi làm ảnh vệ của Ngũ công tử! Ngươi tại sao có thể như vậy, ngươi không biết chúng ta là là nô tài, không thể ngỗ nghịch chủ tử sao?”



“Chuyện của ta ngươi đừng hỏi nhiều, dù sao đánh chết ta cũng không làm ảnh vệ của lão Ngũ què quặt đó!” Tiểu Thất cáu kỉnh.



Trương Kiếm đáp: “Tiểu Thất ngươi thật sự là ở trong phúc mà không biết phúc, ngươi thử nghĩ mà xem trên dưới Khanh gia có vị chủ tử nào lại tốt như Ngũ công tử chứ.



Người chưa bao giờ nhục mạ hạ nhân, công chính nghiêm minh, từ khi hắn quản lý đại viện của chúng ta, chúng ta những người này một năm có ba bộ quần áo mới, được ăn thức ăn so trước kia cũng tốt hơn nhiều, mùa đông có chăn bông mới, có tiền mua than đốt lò, mùa hè có tiền thưởng để tiêu xài.



Hắn còn giảm đi rất nhiều quy củ nghiêm khắc, ai cũng muốn đi theo Ngũ công tử? Ngũ công tử không thích ồn ào, không có ý gọi thêm người tới viện. Nghe nói lần này Lục thiếu muốn mượn cơ hội nhục mạ Ngũ công tử, ngươi không làm ảnh vệ cho hắn, chính là mai một tài ba của ngươi.



Người có võ công tốt nhất ở đây chính là ngươi, ngươi không đi, đổi lại người khác, vạn nhất xảy ra sơ xuất gì, đến lúc đó Ngũ công tử rơi xuống hồ, chúng ta ngày sau nhất định không có ngày tốt lành gì…”



“Được rồi được rồi! Ngươi đừng ở bên tai ta lải nhải dài dòng nữa!” Mạc Tiểu Thất ngồi xuống, vào thẳng đề tài: “Khanh Lục và què Ngũ xảy ra chuyện gì?”



Trương Kiếm giải thích: “Ngươi không biết sao? Bọn hạ nhân đều truyền nhau ồn ào huyên náo, nghe nói đại thiếu gia phái Ngũ công tử đến hỏi Lục thiếu gia thẻ bài, Lục thiếu gia giận chó đánh mèo Ngũ công tử, muốn hắn để cho ảnh vệ cùng với ảnh vệ của Ngũ công tử luận võ.




“Không cần ngươi quan tâm, ngươi chờ đấy là tốt rồi.” Ngũ công tử giọng nói lạnh tanh truyền đến.



Mạc Tiểu Thất đáp ứng một tiếng, nhưng không có nghe theo, mà là lấy tay thọt vào đầu lưỡi, dùng nước miếng đâm vào cửa sổ một cái lổ nhỏ nhòm vào trong nhìn lén, vừa nhìn thấy cảnh bên trong, nhất thời nhịn không được xì một tiếng nở nụ cười.



“Cười cái gì mà cười! Chưa thấy qua người té ngã sao?” Ngũ công tử phẫn nộ nói.



Mạc Tiểu Thất sờ sờ mặt, ngậm miệng lại, không chút hoang mang mà đẩy cửa ra, cũng không quản Ngũ công tử có nguyện ý hay không, đi lên từ phía sau kẹp dưới nách đỡ Ngũ công tử, thoải mái mà đem hắn ngồi lại trên giường, lập tức nhắc chân hắn, xách trở về, cũng giúp hắn đem chân đặt lại ngay ngắn.



“Công tử có bị đau chỗ nào không? Ngã có bị đè xuống chỗ nào sao?” Mạc Tiểu Thất còn không quên quan tâm một chút.



Ngũ công tử không biết là tức giận hay là xấu hổ, hai gò má có chút ửng đỏ, nhắm mắt lại không lại nói chuyện, còn đem đầu xoay vào bên trong, tóc dài đen thùi dưới ánh sáng buông xuống trên đầu vai, có một phen phong tình khác lạ.



Mạc Tiểu Thất nhìn hắn như vậy, đã cảm thấy trước kia bị hắn trị ăn khổ lúc này tính hết trở về rồi. Hết giận a hết giận!



Ngũ công tử cái gì cũng không nói, Tiểu Thất biết hắn đang không vui, liền đem chăn rối loạn xếp gọn lại cho hắn, không lên tiếng mà lui ra ngoài. Đợi trong chốc lát, người hầu đưa cơm tới rồi, Tiểu Thất vội vàng đem hắn ngăn ở trước cửa, lặng lẽ bảo: “Ngũ công tử vừa mới bị té, các ngươi đi xem thử hắn có bị thương không.”



Hết chương 5.



Dễ thương quá, giống bé iu của mình ^^’’