Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 6 : Không vừa mắt chủ nhân

Ngày đăng: 22:48 21/04/20


Một lát sau, dưới sự giúp đỡ của người hầu, Ngũ công tử rốt cục cũng ăn mặc chỉnh tề, tóc buộc gọn gàng, trên người mặc bộ thanh sam sáng tinh tế được người hầu đẩy ra ngoài phòng khách, Mạc Tiểu Thất quay đầu trốn khỏi cửa.



“Mạc Tiểu Thất, ngươi chạy đi đâu?” Ngũ công tử giọng nói rõ ràng vang lên.



“Ngũ công tử để Tiểu Thất làm ảnh vệ, Tiểu Thất tự nhiên là muốn giấu mình đến nơi mà Ngũ công tử nhìn không thấy.” Mạc Tiểu Thất đáp.



Ngũ công tử im lặng một lát rồi mới nói: “Ngươi trước cứ đi ra, ta nói cho ngươi biết một ít quy củ.”



“Quy củ Tiểu Thất lúc còn ở vị trí dự khuyết đã nắm rõ toàn bộ khắc sâu vào lòng, lúc này Tiểu Thất muốn ẩn nấp.” Mạc Tiểu Thất ở ngoài cửa đáp lại.



Ngũ công tử vịn vào tên nô bộc, rồi mới quay xe lăn vào trước bàn ăn, bảo:



“Mạc Tiểu Thất, ngươi tiểu hài tử hẹp hòi kia đi ra đây, ta có lời muốn nói với ngươi.”



“Chủ nhân, thuộc hạ là ảnh vệ không phải tiểu hài tử, ngài không có gặp phải tình huống nguy hiểm, Tiểu Thất sẽ không xuất hiện. Tiểu Thất sẽ không nói chuyện cùng ngài nữa, ngài cứ coi như Tiểu Thất là không khí là tốt rồi.” Mạc Tiểu Thất đã sớm nghĩ ra biện pháp tốt nhất để mà đối phó què Ngũ—— khiến cho hắn nổi giận, làm hắn cuối cùng chịu không nổi, tự nhiên sẽ không để cho mình làm ảnh vệ của hắn nữa.



Nhưng là, Ngũ công tử mà dễ dàng bị người làm tức tối vậy hay sao? Dù sao Mạc Tiểu Thất đã tới, có rất nhiều thời gian để mà dạy bảo hắn. Vì thế hắn cầm đũa, bắt đầu ăn điểm tâm.



Mạc Tiểu Thất ngồi xổm ở bên ngoài nhìn trong góc phòng, dù sao ảnh vệ cần có nhất chính là lòng kiên nhẫn, mỗi khi cảm thấy nhàm chán hắn liền quan sát địa hình xung quanh.



Bên trong Sơ Phong Các không có bậc thềm lan can, bậc thang lầu đều đã đổi thành mặt đất bằng, lan can biến thành tay vịn, không cần nghĩ cũng biết là vì Khanh Ngũ đi lại phương tiện. Mạc Tiểu Thất có chút đồng tình với hắn, nếu hai chân mình đột nhiên không thể động, không biết sẽ uể oải thành cái dạng gì đâu!




Mạc Tiểu Thất đầu óc xoay xoay, bắt đầu múa kiếm, hắn cố ý liên tục phạm sai lầm, cuối cùng xoay kiếm một vòng “không cẩn thận” thanh kiếm bị rơi ở trên mặt đất, vốn tưởng rằng Khanh Ngũ sẽ đối với hắn tỏ ra rất thất vọng, không ngờ Ngũ công tử chẳng những không sinh khí, ngược lại còn khen ngợi: “Mạc Tiểu Thất, ngươi tiến bộ rất nhiều, ta mừng thay cho sư phụ ngươi.”



Ta khinh! Mạc Tiểu Thất tức giận nhìn chằm chằm hắn. Hóa ra Khanh Ngũ vẫn luôn xem thường mình! Hắn vừa định phản bác, lập tức ý thức được đây là phép khích tướng của Khanh Ngũ, vì thế tạm thời áp chế lửa giận, cười làm lành đáp lại: “Đúng vậy, Ngũ công tử, Mạc Tiểu Thất ta chỉ có chút tài vặt như vậy. Ngài có phải cảm thấy nhìn không vào mắt, không bằng đổi người khác.”



“Không vội, cho dù võ công của ngươi thường thường, dựa theo phương pháp mà ta dạy cho ngươi mà luyện, không quá ba ngày ngươi cũng có thể đánh bại ảnh vệ lão Lục.” Ngũ công tử ngược lại tràn ngập tin tưởng.



Hừ hừ! Mắc công cho ngươi ở chỗ này chờ ta! Mạc Tiểu Thất ta võ công thiên hạ vô địch, sao có chỗ đến phiên ngươi tên người què này đến dạy ta?



Mạc Tiểu Thất tức giận quai hàm phình ra, giỏi cho Khanh Ngũ ngươi, trên có chính sách, ta dưới có đối sách!



“Sao?” Ngũ công tử nhìn ra vẻ mặt Mạc Tiểu Thất không được tự nhiên, hỏi: “Tiểu Thất, ta biết ngươi trong lòng có thành kiến. Ngươi nhất định là đang suy nghĩ, cho dù ta dạy bộ võ công gì cho ngươi, ngươi cũng sẽ không thèm học có phải hay không? Nói cho ngươi biết, ta còn thật không sợ cái trò này của ngươi.”



Vì thế Ngũ công tử không thèm nói chuyện nữa, tỏ vẻ thần bí.



Mạc Tiểu Thất bị hắn nói trúng tâm sự, trong lòng có chút quẫn bách, không biết Khanh Ngũ giảo hoạt này lại nảy ra cái chủ ý quỷ gì.



Dù sao Mạc Tiểu Thất cùng chủ nhân ở chung ngày đầu tiên trải qua cũng không vui vẻ chút nào.



Hết chương 6.