Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 81 : Người giống hệt

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


Kết quả bộ dạng trọng thương của Khanh Ngũ là do Tiểu Thất cùng Triệu Đại Bảo chung sức tạo ra, Tiểu Thất vốn không phải bị trọng thương gì cả, chỉ là thương tích trên da thịt mà thôi, giờ phút này xuống đất chạy nhảy cũng không thành vấn đề, hai người đem Khanh Ngũ kéo tới trên giường, loay hoay một trận chỉ chốc lát sau, Khanh Ngũ đã biến hóa thành bộ dạng bệnh tật đầy mình hệt như Tây Thi bị nhiễm bệnh sắc mặt tái nhợt xuất hiện trước mặt hai người, cố tình hắn còn cố ý quấn vải quanh vùng bụng, rên rỉ hai tiếng, nhất thời khiến cho Tiểu Thất khổ sở ——mb, thật sự quá giống, nhìn bộ dạng bây giờ của hắn lại nghĩ đến ngày ấy Khanh Ngũ độc phát tình huống bi thảm “bỏ mình”, trong tâm lý Tiểu Thất có bóng ma.



Tiểu Thất khổ sở mà quay đầu, nhỏ giọng lầu bầu: “Ngươi cứ giả bộ của ngươi, ta muốn đi ngủ.”



“Tiểu Thất… đừng đi… miệng vết thương của ta đau… Ta lạnh quá…” Khanh Ngũ càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một thước, thốt hai tiếng vô nghĩa, sau đó vươn bàn tay vô lực muốn giữ chặt Tiểu Thất, lại suy sụp trượt xuống, đang ở trên giường hừ hừ.



Tiểu Thất mãnh liệt quay đầu, một phát véo lấy cái mặt Khanh Ngũ—— “Ngươi cái đồ ngu ngốc này! Có người nào bị bệnh lâu ngày mà cái mặt tròn thế này sao! Ngươi không biết là gần đây ngươi ăn được lắm hay sao hả!”



Khuôn mặt Khanh Ngũ quả thật không thể dùng hai từ ‘gầy yếu’ để hình dung, cũng không phải bởi vì hắn mập ra, mà từ nhỏ khi sinh ra hắn đã núc ních rồi, hai gò má phúng phính xinh đẹp tuyệt trần, nếu không phải suốt ngày hắn ngồi trên xe lăn, bằng vào cái mặt của hắn, ai cảm thấy thân thể hắn suy yếu?



Trái lại chính là Tiểu Thất, khi sinh ra đã mang một bộ mặt thon dài tuấn tú, nếu như ăn diện vào bỏ bớt mấy phần cứng cỏi kiêu ngạo, đúng là có cảm giác mang lại cho người ta vài phần cành liễu đón gió đâu.



“Đừng có véo ta, ngươi cái tên đại nghịch bất đạo này!” Khanh Ngũ mới vừa rồi còn hấp hối, lúc này một phát nắm lấy mặt Tiểu Thất, hai người ra sức mà véo đối phương.



“Hai tên ngu ngốc.” Triệu Đại Bảo tổng kết, lập tức vội ho một tiếng bảo: “Khanh Ngũ, phong độ của ngươi đâu?”



“… …” Khanh Ngũ đột nhiên bừng tỉnh, hắn đây là bị làm sao vậy? Ở trước mặt Tiểu Thất đúng là càng ngày càng không còn cảm giác tôn nghiêm, vì thế vội vàng dừng tay, thay bằng giọng điệu lãnh đạm ngày thường: “Tiểu Thất, không cần nháo, một lát có khách không mời mà đến, mau trở về vị trí cũ.”



“Thiết!”



“Thiết!” Triệu Đại Bảo cùng Tiểu Thất cơ hồ đồng thời lên tiếng.




Tiểu Thất căn bản không kịp nghĩ đến những lời này của hắn là kỳ quái không hợp tình lý cỡ nào, chỉ gào thét: “Ngươi dám!! Ta sẽ từng miếng từng miếng mà cắn đứt thịt! trên người ngươi!”



Giáo chủ kia đột nhiên phát ra một tiếng thở dài, lập tức đem Khanh Ngũ đặt ở bên chân, vươn một bàn tay về phía hắn: “Ngươi qua đây, theo ta đi, ta để hắn lại.”



Tiểu Thất kinh ngạc nhìn hắn, lập tức từng bước một đi qua, lúc đi đến trước mặt, người nọ đột nhiên một phát tóm lấy hắn, đem hắn ôm vào lòng.



Tiểu Thất hận ý thổi bùng, đột nhiên hé miệng, hung hăng cắn tới bả vai người nọ.



“Ta muốn cắn chết ngươi!!” Tiểu Thất cắn người nọ chảy cả máu, giận dữ gầm thét to nhưng mà không rõ là đang hét gì, chợt cả hai cùng rơi xuống!



Giáo chủ vậy mà không phản kháng, để mặc cho hắn tùy ý đem một miếng thịt trên đầu vai cắn xuống, hai người cứ như vậy rơi xuống mặt đất, Tiểu Thất vẫn cứ điên cuồng nhào tớin, miệng đầy máu tươi, so với ác quỷ còn khủng bố hơn ba phần.



Ngay tại lúc Tiểu Thất còn muốn túm tới cắn tiếp, người nọ lại bắt cái mặt nạ —— tuy rằng đầu vai đã bị thương nặng, nhưng động tác của hắn vẫn nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi.



Khuôn mặt bên dưới mặt nạ, làm Tiểu Thất đang điên cuồng bộc phát cũng chợt sửng sốt!!



Khuôn mặt của vị giáo chủ kia thế nhưng



Có tám phần tương tự Tiểu Thất!!