Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 82 : Anh vợ khó chơi

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


Trong phòng ngủ Khanh Ngũ, không khí khẩn trương.



Tiểu Thất chưa hết tức giận, trên người đều là máu tươi của giáo chủ, lạnh lùng nhìn người đang tự mình băng bó miệng vết thương. Mà Khanh Ngũ thì bởi vì bị điểm huyệt ngủ cho nên vẫn còn đang ngủ say ở trên giường, Tiểu Thất an vị ở bên giường, một mực duy trì tư thế che chở ở trước người Khanh Ngũ.



“Tiểu Sương, ngươi quên ca ca ta rồi sao?” Giáo chủ dùng cuộn vải Triệu Đại Bảo đưa tới băng bó xong, lập tức ngồi ở trên một cái ghế, nhìn Tiểu Thất hỏi, đối với chuyện Tiểu Thất hung ác cắn rách thịt hắn, tựa hồ hắn một chút cũng không để ý.



“Ta không có ca ca!” Tiểu Thất nói như đinh đóng cột, “Ta không biết ngươi.”



Giáo chủ rũ đôi mắt xuống, đáp: “Khó trách, khi đó ngươi còn quá nhỏ. Chuyện xảy ra ngươi chỉ có bốn năm tuổi mà thôi, ta nhớ rõ ngươi luôn đi theo đằng sau ta… Nhiều năm như vậy, ngươi sống tốt chứ?”



Lúc nói lời này, trong đôi mắt của giáo chủ hiện lên một tia hoài niệm. Lập tức hắn thay đổi đề tài: “Ở lòng bàn chân ngươi có một ấn ký hình hoa mai, cái kia không phải bớt, mà là vết tích từ lúc sinh ra ngươi đã có, ta nói đúng hay không?”



Tiểu Thất biến sắc, xem ra bị nói trúng rồi.



Giáo chủ lại nói: “Mặc kệ ngươi có nhận ca ca ta hay không, nếu như ta tìm được ngươi, ngươi phải theo ta trở về Bái Nguyệt giáo, hiện giờ ta đã là giáo chủ, sẽ không để cho ngươi phải chịu oan ức nữa, những kẻ làm hại ngươi, đám người cả gan dám xem ngươi là tôi tớ đều phải chết.”



Thời điểm nói tới bốn chữ cuối cùng, trong ánh mắt hắn khi nhìn về phía Khanh Ngũ hiện lên một tia sát ý.



“Ngươi dám động hắn! Ta sẽ giết ngươi!” Tiểu Thất cắn răng nói.



“Ha hả, Tiểu Sương, ta thấy ngươi đúng là bị người này giáo huấn rất nhiều thứ không tốt. Hắn rất đáng chết.”



Mai giáo chủ chính là kẻ nổi danh tính tình quái gở hung bạo cùng cố chấp, hắn muốn cho ai chết, người nọ nhất định phải chết, hắn đã nhìn trúng thứ gì, dù có chết cũng quyết không thay đổi. Cũng như việc hắn chấp nhất một mực tìm kiếm đứa em trai đã thất lạc nhiều năm của mình, cũng như việc hắn yêu nhất chính là đứa em trai còn hơn hết thảy mọi thứ ở trên đời.



Nhưng mà, thân nhân duy nhất trên đời đã từng là đứa en trai cùng mình sống nương tựa lẫn nhau, hiện giờ thế nhưng lại trợn trừng dùng đôi mắt thù hằn mà nhìn mình, mặc dù trái tim hắn có chút nguội lạnh, nhưng mà vẫn không có một chút xíu trách cứ đệ đệ, hắn chỉ cần Khanh Ngũ chết đi, là do Khanh Ngũ đem đệ đệ nhà mình biến thành một con chó ngu trung!




Tiểu Thất nghe xong hắn kể lại, xanh mặt hỏi: “Kẻ thù sát hại cha mẹ là ai?”



Giáo chủ nói: “Là Long Sơn Thất Quỷ, đã bị chính tay ta đâm, bầm thây vạn đoạn từ lâu.”



Khanh Ngũ xen mồm nói: “Nếu thù lớn giáo chủ đã báo…”



Còn chưa có nói hết, Mai giáo chủ liền lạnh lùng nói: “Người què đang chết! Ta cùng Tiểu Sương nói chuyện, không có chỗ cho ngươi xen mồm vào đâu!”



“Ngươi câm miệng cho ta! Ngươi dám bắt bẻ hắn một tiếng nữa thử xem!” Rốt cục Tiểu Thất nhịn không được xù lông. l



Khanh Ngũ (⊙⊙) nhìn hai con mèo tương tự nhau điên cuồng xù lông.



——————————————————————————————————————



Vì thế, từ ngày đó trở về sau, trong Thương Tùng viện có thêm một khách trọ không chịu đi. Nói thực ra, bọn Khanh Ngũ rất không hy vọng người này ở lại, là hắn không chịu rời đi —— bởi vì hắn nói nếu muốn hắn rời đi, trừ phi Tiểu Thất đi cùng hắn.



Người này chính là Mai giáo chủ. Anh vợ Khanh Ngũ.



Nói thực ra, quan hệ giữa anh vợ và Khanh Ngũ cực kì ác liệt.



Cực kì ác liệt.



Bộ tộc Tiểu Thất gì gì đó, chính là khắc tinh của loại công vạn năng như Khanh Ngũ.