Thiên Hạ Đệ Nhất Ảnh Vệ

Chương 93 : Chỉ phúc vi hôn khi xưa

Ngày đăng: 22:49 21/04/20


Ma nhân, Khanh Tử Thần.



Đối với võ lâm mà nói, đây là cái này tên quá mức xa xưa và hắn cũng dính liếu tới một loạt bí văn, tưởng chừng là không thể tưởng tượng. Đầu xuân, một người thanh niên thần bí tóc trắng đi vào liên minh võ lâm, tiết lộ câu chuyện liên quan tới núi U Ngưng.



Câu chuyện này khiến cho những vị cấp cao trong liên minh võ lâm hứng thú cực lớn. Thanh niên tóc trắng còn mang đến một quyển kiếm phổ từ xưa, đây chính là kiếm phổ có từ xa xưa ở U Ngưng, nghe đâu trong tay ma nhân Khanh Tử Thần nắm giữ đủ các loại bí tịch hàng đầu trong võ lâm. Cũng là khi mấy vị thủ lĩnh cấp cao lật trang đầu tiên cuốn kiếm phổ cũng đã xác định ——kiếm phổ này đúng là,



Tuyệt thế!!



Thanh niên tóc trắng lạnh lùng nhìn biểu tình của mấy vị chưởng môn trở nên thâm ảo, trong ánh mắt của bọn họ nhuộm một tầng sắc thái tham lam không đáy, cấp bách gặng hỏi thanh niên tóc trắng: “Từ đâu ngươi biết được chuyện này?”



Thanh niên tóc trắng khóe miệng cong cong, dung nhan băng tuyết xinh đẹp vì nụ cười của hắn mà càng thêm câu hồn đoạt phách: “Ta đến từ Kỳ tộc, chính là bộ tộc bị ma nhân uy hiếp biên cương, ta lần này vào Trung Nguyên là vì muốn tìm lực lượng chính nghĩa Trung Nguyên trợ giúp một tay!”



“Nhưng nếu Khanh Tử Thần xuất thân từ trong Khanh Gia bảo, chuyện này theo lý nên thông báo cho Khanh Gia bảo.” Chưởng môn Võ Đang vuốt vuốt hàng râu nói.”Xin hỏi tôn tính đại danh các hạ?”



“Tô Á.” Thanh niên tóc trắng đáp, “Khanh Gia bảo, ta cũng sẽ đi thăm viếng.”



Nghe đâu, nhờ bàn tay vàng thần diệu của vị thần y Triệu Đại Bảo cũng chính là truyền nhân duy nhất của thần y môn, Khanh Ngũ công tử đã chuyển nguy thành an, bệnh tình ổn định. Nhưng chuyện này chưa xong chuyện khác kéo tới, liên minh võ lâm thừa dịp vừa kết thúc võ lâm đại hội nhân cơ hội mở hội nghị cấp cao để họp bàn, thảo luận về một tin tức kinh người do một người thanh niên dị tộc tên là Tô Á mang đến—— ma nhân Khanh Tử Thần sắp sửa chinh phạt Trung Nguyên, triển khai một hồi đẫm máu!



Tuy thoạt nhìn thần sắc trên mặt Khanh Ngũ mang mầm bệnh như trước, nhưng nhìn qua thì tình huống so với lúc trước khi đàm phán cùng với giáo chủ ma giáo thì tốt hơn nhiều lắm, hắn phát biểu ý kiến, chuyện của Khanh Tử Thần còn chưa có chứng cớ xác thực, đột nhiên xuất hiện kẻ thần bí Tô Á không biết dụng ý thực sự của người này là gì, không bằng trước hết cứ phái người đi tìm hiểu sự tình một phen.



Nhưng đề nghị này lại bị mấy vị chưởng môn khác phủ quyết, những người khác ý kiến thống nhất, đều cho rằng nhân dịp này đem móng tà ác bóp chết lúc nẩy mầm, không tán đồng cứ vậy mà bỏ qua ý kiến của Khanh Ngũ, lại tiếp tục thảo luận giai đoạn đầu nên làm sao để tổ chức nhân mã tiến t U Ngưng—— Thì ra, bọn họ tận lực che giấu về chuyện kiếm phổ với Khanh Ngũ, vì mục đích nhân chóng đạt được bảo tàng mà Tô Á nói, một đám đã không thể kiềm chế nỗi nữa rồi.



Khanh Ngũ đối với việc mọi người bỏ bác ý kiến của mình cũng không giận, lấy cớ thân thể mệt nhọc không thể chống đỡ lâu cho nên xin đi trước một bước ——trong buổi hội nghị sức khỏe của hắn hình như rất yếu, tuy rằng ngày trước hắn ở tại hiện trường đại hội võ lâm thượng bộc lộ tài năng người người chấn động, vì thế cũng làm cho đám người này vô cùng kiêng kị, thế cho nên vô hình chung bên trong phe liên minh võ lâm cao tầng thì hắn bị mọi người cô lập, mà ý kiến thích đáng của hắn cũng bị bác bỏ không ai thèm để ý.



Có điều hắn tuyệt đối không bực tức, trong người khác thoạt nhìn thì hắn làm người khoan dung độ lượng, thực tế hắn rõ ràng, Tô Á chính là do hắn phái tới khuấy đảo mặt nước, hiện giờ hội nghị này bất quá cũng chỉ là do một tay mình quấy lên gợn sóng.



Tiểu Thất đẩy Khanh Ngũ rời khỏi hội trường, Khanh Ngũ vì để tạo hình cho giống thật một chút, còn cố ý tay cầm khăn che miệng ho khan vài tiếng. Đến chỗ hành lang gấp khúc khuất cửa ra vào, đột nhiên bị chưởng môn Võ Đang lấy cớ đi ra đi ngoài gọi lại: “Công tử xin dừng bước!”


Bỗng nhiên, mở miệng nói: “Tiểu Thất, ta muốn đi ngoài!”



Tiểu Thất = = “Ngươi đúng là biết chọn lúc để đi ngoài mà!” Vì thế gấp rút đẩy hắn chạy tới chỗ bồn cầu.



“Sách, giấy vệ sinh, ghế dựa —— cơ thể ngồi bị lệch thì nhanh chóng gọi ta!” Tiểu Thất chu đáo đem Khanh Ngũ bài bố ờ trên bồn cầu xong xuôi, đưa cho hắn từng cái nhu phẩm cần thiết.



Khanh Ngũ đang cầm cuốn sách ngồi WC, nhìn theo Tiểu Thất dời bước ra bên ngoài bức bình phong, nghĩ thầm: Tính làm thứ đầu nhi à, ngươi cứ đợi tám kiếp nữa đi ha!



Mà lúc này giọng nói của Tiểu Thất lại từ bên ngoài truyền đến: “Ngũ thiếu, bằng không ta giúp ngươi lau mông?”



“Cái này không cần!!” Khanh Ngũ = =



Bạch Băng, Chưởng môn Võ Đang là hòn ngọc quý trên tay, cũng là một trong ba vị mỹ nhân đứng đầu bảng xếp hạng mỹ nhân thế gia võ lâm, cũng là một trong tứ đại mỹ nhân võ lâm.



Gia thế hiển hách, dung mạo xinh đẹp, khiến cho Bạch tiểu thư lớn lên trong vòng tay yêu thương chiều chuộng của cha mẹ, được đám sư huynh quan tâm che chở, vô số thiếu hiệp cảm mến yêu thích, khiến cho tính tình của Bạch tiểu thư trở nên cao ngạo, điêu ngoa bốc đồng—— xưa nay trong quan niệm của nàng ta chỉ có nam nhân nằm rạp dưới chân của cô nàng, trong thiên hạ tuấn nam tài tử tùy nàng chọn, cho nên không ai lọt vào mắt của nàng.



Mà những tên đàn ông hệt như đám ong bướm thối nát quấn quýt lấy nàng đại đa phần là thế gia công tử, vương công quý tộc, thanh niên tài giỏi gì gì đó, chẳng ai đáng mặt để nàng liếc mắt nhìn. Trước đó không lâu Thương Môn thiếu chủ là một trong tứ đại môn phái Giang Nam đứng đầu đến nhà thăm đã bị nàng thẳng mặt đánh đuổi ra ngoài, ai cũng không có cách nào quản vị Đại tiểu thư này, mà ngay cả cha mẹ của nàng cũng đều bó tay.



Nhưng mà, kể từ ngày tham gia đại hội võ lâm chứng kiến võ lâm Trung Nguyên bị ma giáo dồn tới chỗ hiểm, lại bị Khanh Ngũ công tử hào hoa phong nhã giải thoát khỏi mối hiểm nguy, nàng đối với Ngũ công tử hệt như thiên tiên trên trời vừa gặp đã thương, nàng không quan tâm thân thể Ngũ công tử không tiện gầy yếu nhiều bệnh, giờ phút này tâm tư thiếu nữ thanh xuân của Bạch tiểu thư, chỉ muốn một lòng một dạ chờ đợi Ngũ công tử cả đời, trải qua một mối tình oanh oanh liệt liệt.



Vì thế không tiếc vung pha một khoản tiền lớn sưu tầm những bức tranh họa do chính tay Ngũ công tử vẽ, đặt tại trong nhà quỳ bái, còn vẽ bức họa hắn, dùng lư hương dâng mâm hoa quả cung phụng, thậm chí si mê nhìn bức họa hôn môi.



Có điều từ ngày bị phụ thân đánh vỡ tâm sự, nàng đã bị người cha xưa nay hết mực yêu chiều mình hạ lệnh cấm túc, bị khóa ở ở trong biệt viện—— Thì ra chưởng môn không hy vọng con gái của mình gả cho một người tàn phế, hơn nữa Khanh Ngũ công tử hiện giờ đột nhiên phô bày tài năng khiến cho hắn cảm thấy có áp lực cạnh tranh.



Nhưng một ngày nọ khi hội nghị võ lâm chấm dứt, chưởng môn đột nhiên cho phép Bạch tiểu thư ra ngoài, không chỉ có như thế, còn để cho nàng thay mặt phái Võ Đang đi thăm Khanh Ngũ công tử?!



Bạch tiểu thư mừng như điên, làm sao còn tâm tư dò hỏi điểm kỳ quái bên trong, buổi chiều liền vội vàng trang điểm ăn diện một phen, vừa vui vừa lo, chỉ sợ lưu lại ấn tượng không tốt trong lòng vị Ngũ công tử vô cùng thánh khiết cao thượng kia.