Thiên Hậu Trở Về
Chương 169 : Đồng đội heo trợ giúp như thần
Ngày đăng: 12:43 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 169: Đồng đội heo trợ giúp như thần
Cả người Hạ Lăng đều không thoải mái.
Cô nghĩ ra lý do từ chối anh, nhưng lại không nghĩ đến tình hình hiện tại, tính đi tính lại, không tính được Phượng Côn sẽ xin lỗi cô, sau đó lại đưa ra lời mời một lần nữa! Người trong nghề đều nói Phượng Côn làm việc không có chút sơ hở nào, cô đã từng tự hào vì anh ấy, nhưng hiện tại khi anh sử dụng thủ đoạn này với mình, quả thật Hạ Lăng sắp khóc đến nơi rồi.
Cô chớp mắt, lộ ra vẻ vô tội và mờ mịt.
Đang vắt hết óc suy nghĩ phải từ chối như thế nào thì Vệ Thiều Âm ở bên cạnh lại mở miệng: "Nếu Phượng Côn đã có thành ý như vậy, Tiểu Lăng, cô đồng ý đi."
Lần này Hạ Lăng thật sự khóc rồi, anh ơi, anh A Vệ, khi mới quen đã biết anh là đồng đội heo, nhưng tại sao mỗi lần anh đều có thể “heo” đến mức độ này? Đây quả thật là đồng đội heo trợ giúp như thần mà! Vốn còn có hy vọng từ chối, nhưng mà, một câu có trọng lượng như vậy đè xuống...
Nếu cô còn kiên trì từ chối, chính là trái ý của hai nhà chế tác cao cấp nhất ngành âm nhạc, vậy thật sự là không biết thời thế quá rồi.
Cũng quá gượng ép, quá cố ý, quá khác thường.
Cô chỉ sợ bị Phượng Côn nhìn ra chỗ nào không ổn, thậm chí sẽ bị Sở Sâm đoán ra chuyện gì đó, rơi vào đường cùng nên đành phải đồng ý.
Trong lòng Phượng Côn cuối cùng cũng thở phào một hơi, rốt cuộc cũng kéo được cô vào đội của mình, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội từ từ điều tra xem cô bé này giống Hạ Lăng như vậy, chỉ là trùng hợp, hay thật sự có quan hệ gì?
Hạ Lăng ủ rũ cúi đầu quay lại hậu trường, tính đi tính lại, vẫn không thể tránh thoát Phượng Côn.
Nhóm người Thiên Nghệ lại rất vui mừng, cảm thấy A Vệ làm được một chuyện vô cùng tốt.
Trong phòng họp sáng sủa sạch sẽ, Phượng Côn ngồi ở vị trí người chủ trì, mỉm cười nhìn mọi người: "Thời gian sau này mọi người phải hợp tác cùng nhau, hy vọng chúng ta có thể đồng tâm hợp lực, giành được thắng lợi ở nhạc hội Tinh Vân."
"Nhất định như vậy." Có ca sĩ nói.
Có Phượng Côn dẫn dắt, còn có thiên vương của Đế Hoàng-Trịnh Thần Hạo ở đây, giành được thắng lợi còn không phải dễ như trở bàn tay sao? Điều bất ngờ duy nhất, có lẽ là Diệp Tinh Lăng hát bài "Con vịt nhỏ" kia nhưng lại có vận may “khốn nạn” đó, bất ngờ được chọn.
"Cô phải thể hiện tốt một chút, biết chưa?" Trịnh Thần Hạo dùng bộ dạng kẻ cả nói với cô: "Miễn là cô không gây cản trở, có tôi ở đây, đội chúng ta nhất định sẽ giành được thắng lợi."
Hạ Lăng mặc kệ anh ta, ngay cả chút biểu cảm cũng lười tiếp.
Kiếp trước khi cô là thiên hậu của Đế Hoàng, Trịnh Thần Hạo thấy cô còn phải biết điều, bưng trà rót nước, bảo sao nghe vậy. Có một thời gian cô từng coi Trịnh Thần Hạo là bạn tốt thật sự, mãi đến sau này khi cô bị giam cầm, Hạ Vũ cho cô nghe đoạn ghi âm, Trịnh Thần Hạo nói: "Hạ Lăng? Ỷ mình được ông chủ chiều chuộng, nên không thèm coi ai ra gì, cướp đi bao nhiêu cơ hội của tôi. Bị đóng băng rồi thì tốt quá."
Lúc đó cô mới biết suy nghĩ thật sự của anh ta.
Lúc này, cô cảm thấy mình đã kiềm chế lắm rồi, chỉ là không để ý tới chứ cũng không mở miệng châm chọc câu nào. Dựa vào sức một người mà đòi dẫn dắt đội ngũ giành được thắng lợi? Xin anh, đây là thi đấu nhóm, là chuyện ngay cả Hạ Lăng cô cũng không làm được, anh ta làm được sao? Ngây thơ quá rồi.
Trịnh Thần Hạo thấy cô như vậy, nhíu mày không vui.
****
Hôm qua up nhầm truyện, đã fix nha mấy bạn