Thiên Hậu Trở Về
Chương 215 : Nội tâm sụp đổ
Ngày đăng: 12:44 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 215 Nội tâm sụp đổ
Anh trấn an cô bằng mọi cách, nhưng không có tác dụng, cô đã rơi vào trong ác mộng ngày xưa, không nhìn thấy một tia ánh sáng nào.
Lệ Lôi sốt ruột, càng ôm cô chặt hơn, không để ý đến cả người cô toàn máu tanh, chỉ liên tục nói: “Không có chuyện gì đâu, Tiểu Lăng, anh ở đây, anh ở đây.”
Bên ngoài hố bẫy, có người thả thang dây xuống.
Người ở trên không biết tình hình ở bên dưới, thầy của mấy đứa nhỏ - Lệ Sĩ Nguyên, nghĩ rằng Hạ Lăng chỉ đơn giản là bị kinh sợ mà thôi, cũng không để trong lòng, hét vào trong hố: “Lôi thiếu gia, đưa người lên đi.”
Lệ Lôi liếc nhìn thang dây một cái: “Đổi một cái thúng xuống đây.” Với tình trạng của Tiểu Lăng bây giờ, làm sao mà leo lên? Giữa ánh sáng mờ mịt, cô gái trong lòng cả người dính đầy máu tươi, bị nước mắt loang xuống khó coi cực kỳ, giống như là Tu La từ trong địa ngục bước ra. Cho tới bây giờ anh chưa từng nhìn thấy Tiểu Lăng như vậy, Lệ Lôi đau lòng đến không thể thở được, anh cầm ống tay áo giúp cô lau đi, nhưng lau thế nào cũng không sạch được.
Lệ Sĩ Nguyên cau mày, cô gái trong hố bẫy kia cũng yếu ớt quá rồi, thang dây cũng không leo được?
Có một ít người của nhà họ Lệ vây xung quanh, còn có những đứa nhỏ khác nghe tin mà đến, lúc này họ đều rất xem thường, không nghĩ đến cô gái này thật sự không có sức chiến đấu như vậy, có lẽ là chỉ làm bộ yếu đuối trước mặt Lệ Lôi thôi? Không nói người nhà họ Lệ, cho dù là một người bình thường trên đường phố, cũng không thể không leo được thang dây chứ?
Yếu ớt như vậy, giả vờ cho ai xem.
Nhà họ Lệ lăn lộn trên giang hồ, là đại gia tộc liếm máu trên lưỡi dao, không ưa nhất là mấy cô gái gió thổi một cái đã ngã.
Lúc này, có người xì xào bàn tán: “Cô ấy là bạn gái của anh Lôi, không hợp lắm nhỉ?”
Có không ít người gật đầu đồng tình.
Bồn tắm của anh ước chừng lớn gần bằng nửa căn phòng, nước được dẫn từ suối nước nóng gần đó, người ngồi vào bồn tắm sẽ cảm thấy thư thái mà thả lỏng. Dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể của bọn họ, quần áo, qua không bao lâu, bồn tắm vốn trong suốt đã bị nhuốm thành màu đỏ như máu, một lát sau, màu đỏ dần dần nhạt đi, khôi phục lại màu sắc trong suốt như cũ.
Cơ thể Hạ Lăng không còn run rẩy như lúc nãy nữa, nước mắt dần khô, nhưng miệng cô vẫn thì thào: “Máu, máu…”
Lệ Lôi cau mày, giúp cô rửa sạch sẽ cánh tay đặt lên trên thành bồn, nhìn quần áo dính đầy máu đen trên người cô, nhưng khó chạm vào. Trong bồn tắm, thân thể bọn họ thật sự gần, anh có thể cảm giác được đường cong lả lướt trên cơ thể cô như một đóa hoa xinh đẹp mềm mại, như có như không trêu chọc lòng anh.
Anh hít sâu một hơi, kiềm chế cảm giác khô nóng trong cơ thể, ôm cô ngồi vào khu nước cạn.
“Tiểu Lăng, ngoan.” Anh nói: “Không có máu, tắm rửa xong sẽ không sao nữa, em ngoan ngoãn ngồi yên đây, anh đi tìm người đến giúp em tắm có được không?” Anh thật sự không thể động tay cởi quần áo của cô, anh sợ bản thân không nhịn được mà làm ra chuyện không nên gì đó.
Nước trong bồn ấm áp, cơ thể của cô sát bên anh, anh cảm thấy mình sắp không chịu nổi rồi, còn ngây ngốc ở đây nữa sẽ phát điên mất.
Hạ Lăng lại nắm chặt tay anh: “Đừng đi, em sợ…” Ý chí cô mơ hồ, không nhận thức rõ người đàn ông trước mặt là ai, chỉ cảm thấy màu máu vô tận cùng ánh sáng mông lung trong bóng tối, người đàn ông này đã đặt mình vào trong ánh sáng đó, ấm áp, sáng ngời, làm cho cô nhịn không được ỷ lại: “Đừng đi…” Cô lại muốn khóc.
Lệ Lôi hít sâu, rồi lại hít sâu, anh dùng tất cả ý chí nói với chính mình phải bình tĩnh, kiềm chế lại mới không trực tiếp đè cô vào trong bồn nước mà ăn sạch sẽ. Anh muốn đẩy cô ra, nhưng cô lại rưng rưng nước mắt nhìn anh cầu khẩn, cuối cùng làm cho chút quyết tâm cuối cùng của anh biến thành hư ảo, không có sức rút lui nữa.
Làm sao bây giờ?
Nội tâm của Lệ Lôi sụp đổ, từ nhỏ đến lớn anh chưa từng gặp tình cảnh túng quẫn như vậy, nếu Tiểu Lăng còn tỉnh táo, nhất định sẽ không hy vọng bị anh chiếm lấy trong tình huống này, lần đầu tiên của bọn họ, dù sao cũng phải lưu lại một đêm lãng mạn, có căn phòng trang trí tỉ mỉ cùng chiếc giường lớn mềm mại…
Chờ chút, dừng lại, anh đang suy nghĩ miên man cái gì vậy?!