Thiên Hậu Trở Về

Chương 58 : Ngựa tư đắt tiền

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 58: Ngựa tư đắt tiền



Hạ Lăng liếc nhìn Lệ Lôi rồi mỉm cười nói: “Được, xem như tôi mượn của anh vậy.”



Lệ Lôi cảm thấy rất buồn bực. Cô nhóc này đúng là không nể mặt anh gì hết, không ngờ lại muốn phân rõ giới hạn như vậy. Ánh mắt của đám con nhà giàu bên cạnh lại thấy rất kỳ lạ. Không phải chứ? Bọn họ không có nghe nhầm không? Cô gái này phát âm từ “mượn” rất chính xác. Với thân phận và địa vị của bọn họ, chịu bỏ tiền cho cô đánh cược đã là rất vinh hạnh cho cô rồi. Nói là “mượn” như Hạ Lăng thì chẳng khác nào đánh vào mặt bọn họ đâu.



Cô gái này lại dám đánh thẳng vào mặt của Lệ Lôi như vậy à?



Trong ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi của mọi người, Lệ Lôi khẽ thì thầm: “Tôi còn chưa nắm được tay đâu.”



Đỗ Vân Phong nhịn không được bật cười: “Đúng là khó quá nhỉ! Lệ thiếu, anh cũng có lúc gặp phải vấn đề không giải quyết được à.” Anh ta vỗ vai người anh em của mình, quyết định giúp Lệ Lôi một tay. Anh ta quay sang nói với Hạ Lăng: “Cô gái, tôi tặng cho cô thêm chút phần thưởng, được không? Nếu cô thắng, tôi tặng cô một bộ dụng cụ uống trà.”



Tặng quần áo, trang sức cho bạn gái người anh em của mình là điều tối kỵ, tặng dụng cụ uống trà là an toàn và hợp lý nhất.



Hạ Lăng đang định từ chối, đám con nhà giàu khác đã tỏ thái độ: “Đúng vậy, cô gái, nếu cô thắng, anh em tụi tôi sẽ có quà cho cô. Nghe nói cô là ca sĩ, tôi sẽ tặng cô một dàn loa.”



“Tôi sẽ tặng cô một tấm thẻ VIP của câu lạc bộ spa.”



“Tôi tặng cô một bình rượu vang lâu năm rất quý.”



“Còn tôi nữa….”



Nhất thời, mọi người đều náo loạn cả lên.



Hạ Lăng ngây ra, không nghĩ đến mọi chuyện lại biến thành như vậy. Lệ Lôi ở bên cạnh cô lại lộ ra vẻ mặt hớn hở: “Nếu mọi người đã có lòng như thế, chúng tôi sẽ không khách sáo nhé.”




“Tôi có thẻ hội viên cao cấp.” Lệ Lôi mỉm cười nói với Hạ Lăng.



Hạ Lăng ”…”. Thật ra không phải cô hứng thú với mấy con ngựa này.



“Dùng của tôi đi.”



“Chúng tôi đều có thẻ hội viên cao cấp.” Một đám phú nhị đại lại ầm ĩ cả lên.



Hạ Lăng ôm trán, quyết định không quan tâm đến bọn họ.



Nhưng cô vẫn còn nhớ, câu lạc bộ cưỡi ngựa Nam Sơn không chỉ có mấy con ngựa này, còn có vài con rất đặc biệt, là ngựa tư mà đám nhà giàu gửi nuôi. Cô trầm ngâm một lát rồi hỏi Lệ Lôi: “Vừa nãy anh cưỡi ngựa gì vậy?”



“Tôi?” Lệ Lôi nói: “Tôi có một con ngựa Hanover của riêng mình.” Anh ta đúng là có một con ngựa Hanover không tệ được gửi nuôi ở đây. Nhưng, mặc dù ngựa Hanover có lực bật rất mạnh nhưng không phải là ngựa Anh thuần chủng, không thích hợp với mấy cuộc đua tốc độ. Cho nên Lệ Lôi mới không đem con này ra cho Hạ Lăng sử dụng. Anh ta muốn dùng tấm thẻ hội viên cao cấp của mình để giúp cô mượn được ngựa thuần huyết của câu lạc bộ.



Nhưng Hạ Lăng lại nói: “Anh có thể dẫn tôi đi xem không?”



“Được thôi.” Lệ Lôi đồng ý. Mặc dù anh ta cảm thấy bất ngờ, nhưng nếu Hạ Lăng có hứng thú với ngựa của anh ta, anh ta cũng rất vui.



Lệ thiếu dẫn bạn gái của mình đi xem ngựa của anh ta, ai dám có ý kiến? Một đám người liền đi theo Lệ Lôi, di chuyển đến khu chuồng ngựa cao cấp của câu lạc bộ. Ở đây chỉ nuôi dưỡng những con ngựa do mấy kẻ có tiền gửi tới, bình thường không cho người ngoài mượn. Đàn ngựa đắt tiền được thả rông, thỉnh thoảng có mấy con ngựa dáng vẻ rất đẹp lướt qua tầm mắt của mọi người.



Lệ Lôi đặt tay lên môi, bắt đầu huýt sáo.



Một con ngựa màu đen chạy đến chỗ của mọi người.