Thiên Hậu Trở Về

Chương 70 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 70: Oan gia ngõ hẹp



Bên phía phim trường cũng khá cân đối sân bãi. Thiên Nghệ và Đế Hoàng đều sử dụng vào khoảng thời gian quy định của mình.



Nhưng quá trình quay của Đế Hoàng không được thuận lợi, thường xuyên vượt quá thời gian, ảnh hưởng đến thời gian sử dụng của Thiên Nghệ. Hai bên lúc nào cũng nói qua nói lại, không khí không vui chút nào.



Nhân viên của đoàn làm phim qua bên chỗ Đế Hoàng tìm hiểu tin tức. Khi trở về, bọn họ cau mày thuật lại, nói bên Đế Hoàng không ngừng diễn NG. Vệ Thiều Âm cười giễu: “Hạ Vũ chỉ là loại ca sĩ hạng bét, nghiệp dư thì vẫn là nghiệp dư thôi. Lần này cho bọn họ ăn NG không biết bao nhiêu lần cho biết.”



Tất cả mọi người đều im lặng.



Ngay cả Hạ Lăng cũng oán thầm. A Vệ, đừng chế giễu người khác chứ. Anh hãy nhìn bản thân mình đi, anh là người rất thích cho người ta ăn NG mà. Có đôi khi lỗi cũng không hoàn toàn ở nghệ sĩ, đạo diễn sản xuất cũng rất quan trọng.



Nhưng tình huống của Hạ Vũ không như bọn họ đã tưởng tượng.



Lần thứ hai, nhân viên đoàn làm phim thăm dò kỹ lưỡng hơn: “Bị NG không phải Hạ Vũ mà là một vai phụ.”



Mọi người quan tâm hỏi là ai, người phụ trách tìm hiểu lắc đầu: “Tôi không biết, một gương mặt mới chưa từng gặp qua.” Anh ta cẩn thận suy nghĩ lại: “Nhưng môi cô ta rất xinh, quả thật là phiên bản của Thiên Hậu Hạ Lăng.”



Chuyện này chỉ xem như một câu chuyện nhỏ dành để thảo luận khi trà dư tửu hậu, rất nhanh trôi qua.



Nhưng Hạ Lăng vẫn luôn cảm thấy bất an. Cô không rõ nó là cái gì, chỉ cảm thấy trong lòng không nỡ. Nhưng dù sao đây cũng là chuyện của người khác, chẳng liên quan gì đến cô. Cô ép mình không được suy nghĩ thêm nữa, quyết tâm quay tốt MV trước mắt.



Vấn đề sân bãi không được giải quyết, hai bên lại nổ ra mâu thuẫn nho nhỏ không biết lần thứ bao nhiêu.
Hạ Lăng chỉ lo nhìn cô gái kia, cho đến khi Hạ Vũ lên tiếng lần nữa mới giật mình.



“Cô chính là... Diệp Tinh Lăng?” Hạ Vũ nghiêng đầu làm ra động tác khả ái dò xét Hạ Lăng. Khi nói chuyện, giọng nói của cô ta rất ôn hòa, không còn sự cảnh giác và kinh sợ như lúc nãy, sắc trời nhàn nhạt chiếu vào mặt cô ta, khiến cho khuôn mặt cô ta thuần khiết như một thiên sứ.



Kiếp này, đây là lần đầu tiên Hạ Lăng nói chuyện trực tiếp với Hạ Vũ.



Tâm trạng bình tĩnh vượt qua sự tưởng tượng của Hạ Lăng. Có lẽ là vì cô đã nỗ lực quá nhiều, chịu tổn thương cũng quá nhiều, đã sớm nản chí. Bây giờ đối mặt với đứa em gái ác độc, lòng của cô cũng vẫn không gợn sóng.



Cô nghĩ, nếu bây giờ cô đối mặt với Bùi Tử Hoành, tâm trạng của cô cũng bình tĩnh như vậy thì tốt biết bao.



Hạ Vũ vẫn nhìn Hạ Lăng, hỏi: “Diệp Tinh Lăng, tôi đang hỏi cô đấy.”



Hạ Lăng nói: “Tôi xin lỗi vì đã quấy rầy hai người. Tôi chỉ đi ngang qua đây. Tôi còn có việc, xin phép đi trước.”



“Cô chờ một chút.” Hạ Vũ không chịu buông tha. “Nghe nói anh Tử Hoành đã tặng cho cô một bó Yêu Cơ màu xanh.”



Cô không nghĩ đến Hạ Vũ lại nhắc đến chuyện này, không kịp chuẩn bị che giấu thần sắc khác thường trong mắt. Ngay cả cô gái bên cạnh Hạ Vũ cũng nhìn Hạ Lăng, vẻ mặt chấn động không dám tin.



“Xem ra là thật.” Giọng Hạ Vũ thấp xuống, một lát sau mới lên tiếng: “Cô nhìn đi.” Hạ Vũ hất mặt sang cô gái bên cạnh, mỉm cười nói: “Trong vườn hoa của anh Tử Hoành, làm sao chỉ có một đóa hoa hồng thôi chứ? Chỉ là để anh ấy tiêu khiển thêm một chút mà thôi.”



Từng câu từng chữ như đâm vào tim gan Hạ Lăng.