Thiên Hậu Trở Về

Chương 74 : Bị từ chối khắp nơi

Ngày đăng: 12:42 30/04/20


Thiên hậu trở về - Chương 74: Bị từ chối khắp nơi



Cô không xem tin tức nữa, chuyên tâm làm chuyện của mình.



Ngày hôm đó, chị Mạch Na và trợ lý Vi Vi cùng đi với cô đến đài truyền hình quay quảng cáo.



Người phụ trách đài truyền hình ưỡn bụng bia, xấu hổ xoa tay, khách sáo nói: "Xin lỗi chị Mạch Na, cô Diệp, nhân viên đài không có thông báo cho các cô biết sao? Quảng cáo lần này hủy bỏ rồi."



"Hủy bỏ rồi? Tại sao?" Chị Mạch Na nhăn mày.



"Chuyện này…" Người phụ trách cố ý làm ra vẻ khó xử nhìn Hạ Lăng: "Gần đây chuyện của cô Diệp ầm ĩ hơi lớn, bên đài truyền hình suy nghĩ đến ảnh hưởng của dư luận và tỷ lệ người xem đài nên đã quyết định đổi người, vì vậy…"



"Đổi ai?" Hạ Lăng lạnh lùng cắt ngang lời ông ta.



"Đương nhiên là đổi thành Tiểu Vũ." Người từ trường quay bước ra là Sở Sâm, áo vét giày da, phong độ ngời ngời. Anh ta lịch sự xoay người sang một bên, nhường đường cho một cô gái yếu ớt tiến lên phía trước, cô gái kia trên người mặc váy móc hoa tinh tế, không ai khác chính là Hạ Vũ.



"Diệp Tinh Lăng lại gặp mặt rồi." Trước mặt người khác Hạ Vũ mãi mãi là một cô gái yếu ớt dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng giống như một thiên thần xinh đẹp thuần khiết, lại không che giấu được sự đắc ý khi người khác gặp họa nơi khóe mắt.



Hạ Lăng tiến về trước một bước.



Vẻ mặt của Hạ Vũ đột nhiên thay đổi, giống như bị dọa sợ liên tục lùi về sau, kéo chặt tay áo của Sở Sâm. Sở Sâm cùng với vài trợ lý và vệ sĩ lập tức bảo vệ cô ta phía sau, ai nấy mặt lạnh như tiền nhìn Hạ Lăng như kẻ thù.



"Cô Diệp còn muốn ra tay đánh người sao?" Giọng nói của Sở Sâm lạnh lùng, cả hành lang đều có thể nghe thấy rõ ràng.



Những người đi tới đi lui trên hành lang đều nhao nhao nhìn sang, còn chỉ trỏ về phía Hạ Lăng.




Những cơn tức này chị Mạch Na đều nhịn, lúc trở về xe bảo mẫu vẻ mặt vẫn bình thường, chỉ mỉm cười nói cho Hạ Lăng biết sau này vẫn còn cơ hội. Đáng tiếc công phu tu luyện của Vi Vi còn chưa đến nơi đến chốn, gương mặt nhỏ nhắn giận dữ bất bình cùng với vành mắt phiếm hồng khiến cho Hạ Lăng nhìn ra manh mối.



Tâm trạng của Hạ Lăng cũng trở nên hơi sa sút, mình bị bôi đen là một chuyện, vì mình mà liên lụy đến những người xung quanh cũng bị oan ức, bị chế giễu lại là một chuyện khác. Cô cảm thấy mình rất hổ thẹn với bọn họ.



"Cho em một kỳ nghỉ ngắn." Lúc đến dưới lầu khu chung cư của Hạ Lăng, chị Mạch Na giống như không có việc gì nói với cô: "Em cố gắng nghỉ ngơi vài ngày, công việc sau này sẽ còn rất bận rộn."



Cô cũng mỉm cười, gật đầu với chị Mạch Na và Vi Vi, sau đó chào tạm biệt bọn họ.



Trở lại chung cư, cô cũng không tiếp tục giữ nụ cười nữa, trên mặt tràn đầy mệt mỏi và buồn bã.



"Mấy ngày không gặp đã khiến cho mình thành ra bộ dạng này, người đẹp à, như vậy quả thật không giống cô chút nào." Giọng nói trầm thấp hiền từ vang lên, khiến cho Hạ Lăng đang muốn vươn tay ra bật đèn trong phòng ngủ bị dọa sợ.



"Boss?" Cô nhìn rõ người đàn ông ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách nói: "Sao anh tới đây?"



Vóc người thon dài cân xứng của Lệ Lôi dựa nghiêng vào ghế sô pha bọc vải mềm, bên cạnh chân anh ta là Nhị Mao đang nhàn nhã nằm bệt xuống sàn giả vờ ngủ. Một tay anh ta cầm ly rượu vang, hơi nghiêng đầu mỉm cười để lộ ra hàm răng trắng: "Chuyện ở Mahattan đã xử lý xong rồi thì trở về thăm cô. Sẵn tiện mang về cho cô rượu vang, một ít trái cây còn có mấy món đồ chơi nhỏ."



Thật ra là sau khi nghe Đàm Anh báo cáo, anh ta đã đặc biệt rút ngắn thời gian vội vã trở về, chỉ vì lo lắng cho cô, anh ta muốn trong giờ phút khó khăn này mình ở bên cạnh cô. Nhưng những lời này nói ra quá mất mặt, anh ta mới xấu hổ không nói cho cô biết.



Hạ Lăng giống như mộng du bước qua cạnh anh ta, đi về phía phòng làm việc. "Boss, xin anh cứ tự nhiên." Cô đã không muốn nói móc nữa rồi, anh chàng Lệ Lôi này vào phòng của cô giống như đi vào phòng mình, căn bản không có cách nào ngăn cản được, cô nói: "Tôi đi tập hát."



Cô không còn tinh thần gượng cười nữa, chỉ muốn ở một mình liếm láp vết thương.



Anh ta lại nói: "Tôi dẫn cô đến một nơi."