Thiên Hậu Trở Về
Chương 73 : Diệp Tinh Lăng, hãy cút khỏi làng giải trí
Ngày đăng: 12:42 30/04/20
Thiên hậu trở về - Chương 73: Diệp Tinh Lăng, hãy cút khỏi làng giải trí
“Lần này là do tôi xử lý không tốt.” Chị Mạch Na hiếm khi tự kiểm điểm mình. Nếu không phải cô ta không chịu đánh tiếng với vị bên phía truyền thông kia, chuyện của Hạ Lăng cũng không bị bọn họ viết thành linh tinh như vậy.
Hạ Lăng lắc đầu: “Cũng không trách chị được mà.”
Thực lực của Đế Hoàng và Thiên Nghệ tương đương với nhau, thậm chí xét kỹ hơn một chút, Đế Hoàng có rễ sâu cây lớn hơn Thiên Nghệ. Trải qua một khoảng thời gian dài, nó đã giành được vị trí bá chủ trong ngành giải trí. Chị Mạch Na biết đánh tiếng với giới truyền thông, Sở Sâm nhất định cũng biết. Luận thủ đoạn, Sở Sâm không thua kém chị Mạch Na. Trong tình huống hai nhà tương đương nhau, truyền thông khẳng định sẽ có sự lựa chọn.
Chị Mạch Na muốn thanh minh cho Diệp Tinh Lăng cũng là chuyện bình thường. Nhưng chuyện Diệp Tinh Lăng nhục mạ Thiên Hậu Hạ Lăng, còn tổn thương người em gái bệnh hoạn của Thiên Hậu, chuyện này mới thu hút ánh mắt người đọc nhất.
Thương nhân trục lợi, không chuyện gì là không thể làm.
Mạch Na cau mày: “Tình thế lúc này khó giải quyết lắm.”
Hạ Lăng hỏi: “Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Mạch Na liếc nhìn Hạ Lăng một cái, hỏi: “Tôi còn muốn xem ý kiến của cô như thế nào?” Thật ra, trong lòng Mạch Na đã có một phương án, nhưng sẽ rất nguy hiểm. Nếu thắng, một lần thành danh. Nếu bại, thất bại thảm hại.
Trước khi nói ra, cô muốn xác định dũng khí và trí tuệ của Hạ Lăng như thế nào, có gánh nổi phương án như vậy hay không.
Hạ Lăng không biết Mạch Na đang suy nghĩ chuyện gì, cúi đầu trầm ngâm một lát, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt hiện lên sự tự giễu: “Không phải em chỉ đánh con tiện nhân kia một bạt tai thôi sao? Có gì ghê gớm đâu! Em quyết định nhận.”
Mạch Na mỉm cười. Tính tình của cô gái này rất giống với cô ta.
Hạ Lăng nhận.
Nhận này không phải là nhận thua, mà là…
“Tôi đánh cô ta đấy, có chuyện gì không?”
Sáng hôm sau, Weibo chính thức của cô đen thui. Trên đó tràn ngập những lời chửi rủa, yêu cầu cô phải cút ra khỏi ngành giải trí. Cô nhìn cũng chẳng muốn nhìn, chỉ chậm rãi uống trà, tự giam mình trong phòng luyện hát.
Lệ Lôi gọi điện thoại đến: “Tiểu Lăng, cô không sao chứ?” Mấy ngày qua anh ta bay đến Manhattan giải quyết một vụ làm ăn, quan hệ rất lớn. Đàm Anh không dám làm phiền anh ta, đến tận bây giờ mới đem chuyện rắc rối của cô nói cho anh ta biết.
Hạ Lăng dựa lưng vào chiếc ghế đu cạnh cửa sổ sát đất, cuộn tròn hai chân mảnh khảnh của mình lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua những nốt nhạc màu đen trên phổ khúc. “Tôi vẫn ổn.”
Lệ Lôi nghe giọng của cô vẫn bình thường, cảm thấy yên tâm hơn, nhưng vẫn hỏi: “Cô có cần tôi hỗ trợ gì hay không?”
Hạ Lăng mỉm cười: “Tôi không cần đâu.” Cô không phát hiện, nét mặt của mình bình yên hơn so với bình thường, giống như những cái gai đang được cô dựng lên, chỉ cần một câu hỏi thăm ân cần của Lệ Lôi, tất cả đều đổ rạp. Bên ngoài mắng khó nghe như thế nào, mặc dù cô có thể tiếp nhận, nhưng nói trong lòng không có chút ấm ức là giả.
Có mẹ sinh không có mẹ dạy.
Loại tiện nhân như cô chỉ xứng bị chúng bạn xa lánh.
Từng câu từng chữ đâm vào trái tim của cô.
Anh ta cách một đại dương gọi điện thoại về cho cô, chẳng khác nào một tách trà nóng thổi tan gió lạnh trong lòng Hạ Lăng, mang đến cho cô sự an ủi khó có được. Cô sẽ chiến thắng trong trận chiến này. Hôm nay cô chịu đựng hết thảy, ngày sau cô sẽ bắt Hạ Vũ hoàn lại gấp trăm lần.
Ngày thứ ba, Weibo chính thức của cô được nhân viên IT sửa chữa.
Phẫn nộ và chửi rủa của công chúng vẫn không giảm. Lời mắng còn khó nghe hơn so với hai ngày trước. Đồng thời, bởi vì không thấy cô đáp trả, bọn họ đã chế giễu cô là rùa đen rụt đầu, không dám đứng ra nói chuyện.
Chính vì lượt truy cập vào Weibo của cô để chửi rủa, tiếng tăm của cô đã nâng lên rất nhiều so với trước kia.
Có truyền thông bình luận: “Diệp Tinh Lăng đang dùng phương thức này để gia tăng danh tiếng cho cô ta sao? Cô ta cho rằng chỉ cần dùng cách này là cô ta có thể bay lên thành phượng hoàng sao? Đừng tự làm trò cười nữa. Loại người chỉ biết dựa vào tiếng mắng chửi của người khác để nổi tiếng, thời gian sẽ chứng minh kẻ đó chỉ là tên hề mà thôi.”
Đủ loại trào phúng bay đến.