Thiên Hữu
Chương 22 : Giả ngốc
Ngày đăng: 09:16 18/04/20
Vây săn tiến hành ba ngày, Dận Hữu trong xương thân là đàn ông có chiến cũng phải mòn, rồi được Khang Hi thưởng da thú và một cây cung tên, vì vậy ở trên đường hồi cung, y cũng không có thời gian mà kích động.
Vây săn có một ít cách cách, tần phi, phúc tấn hoàng tử đi kèm, chỉ là Dận Hữu rất ít khi nhìn thấy những nữ tử này, đại khái có thể bởi vì nam nữ khác biệt. Khang Hi mấy năm này, nam nữ đại phòng* thấy đã tương đối gắt.
* Giữa nam và nữ phải có phòng bị kỹ lưỡng.
Chúng a ca phần lớn cưỡi ngựa đi về phía trước, Dận Hữu hâm mộ nhìn con ngựa cao to phía dưới Dận Chân, hoàng a mã ban thưởng ngựa cho Tứ ca cùng con ngựa trước đây của mình hoàn toàn không cùng một cấp bậc, Tứ a ca chính là lương câu, mình là mã câu.
Đời sau có người nói, Khang Hi không sủng ái Tứ a ca, Dận Hữu đến nơi này mới biết đó chỉ là lời đồn. Khang Hi thật ra từ trước đến nay đối với Tứ a ca tương đối coi trọng, tuy nói không bằng Thái tử, nhưng khẳng định không phải thái độ giống mình cùng Ngũ a ca. Y nhớ mấy năm trước, có lần Khang Hi chuẩn bị xuất cung làm việc, nghe nói Tứ a ca bệnh nặng, Khang Hi nửa đường trở lại chờ Tứ a ca chuyển biến tốt sau đó mới lại tiếp tục xuất cung .
Chuyện như vậy nếu đặt ở trên người mình, cũng chỉ là chờ một hai thái y tới.
“Thất ca đang nghĩ gì?” Theo thứ tự huynh đệ, Bát a ca và Dận Hữu sóng vai đi về phía trước, thấy Dận Hữu không yên lòng, lên tiếng nhắc nhở, “Trên lưng ngựa phải cẩn thận hơn.”
Dận Hữu lấy lại tinh thần, nghiêng đầu cười với Dận Tự, “A, khí trời tốt, có lẽ hơi buồn ngủ đó mà.”
“Ra vậy,” Dận Tự ngẩng đầu híp mắt nhìn nhìn mặt trời phía xa, nghe Dận Hữu miễn cưỡng không có bao nhiêu tiêu chuẩn, mặt không đổi sắc nói, “Thất ca tim thật đúng là khỏe.” Có thể ở trên lưng ngựa buồn ngủ, trừ tim ra, còn phải có can đảm.
Dận Hữu vừa khống chế tốc độ ngựa, vừa nói, “Đại khái con sâu lười đã nhập vào trong xương rồi.” Loại chuyện như vậy cùng với tim có quan hệ sao?
Dận Tự loan loan khóe miệng, Dận Hữu có thói quen không thích ra ngoài, không thích đi dạo hắn cũng có nghe thấy, chẳng qua không biết vị Thất ca này của hắn là thật sự lười biếng, hay không muốn ra ngoài gặp trúng người không muốn gặp. Cúi đầu thở dài một tiếng, “Cũng là thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn*.”
(*): nguyên văn ‘Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn’, trích từ một bài thơĐường, tác giả Lý Thiệp, nôm na chính là trong cuộc sống bận rộn hoặc mơ mơ màng màng, ngẫu nhiên trộm chút thời gian để nhàn rỗi, làm chuyện mình muốn làm, nhân sinh như thế mới thú vị.
Khang Hi khoát khoát tay, rất có kiểu cách ngươi mau tránh qua một bên, đừng nữa kích thích trẫm, “Thái tử cùng lão Tứ sau này quản Tiểu Thất một tí, phải tập làm quen không thể hẹp hòi.”
Thái tử miễn cưỡng đè xuống vui vẻ nói, “Hoàng a mã, nhi thần cảm thấy Thất đệ không phải là người hẹp hòi, chẳng qua là lần đầu tiên săn thú, khó tránh khỏi yêu thích, Thất đệ còn bé, hi vọng hoàng a mã đừng so đo với y.” Bất quá thật may là Thất đệ này quấy rối một trận, làm sắc mặt hoàng a mã cũng khá không ít. Hơn nữa lời nói hoàng a mã lộ ra ý tín nhiệm mình cùng lão Tứ, cũng may lão Tứ là người của mình, mình cũng không cần lại phải tính toán đối thủ .
Khang Hi cũng nhìn ra tư tưởng giác ngộ của Dận Hữu không đủ cao, bây giờ chưa nghe ra tầng sâu trong lời mình, không thể làm gì khác hơn là khô cằn nói, “Thôi, ta cũng biết rõ a ca các ngươi xưa nay mến yêu Tiểu Thất. Tiểu Bát, ngươi tới nói một chút.”
Thái tử nghe vậy cười một tiếng, quét mắt nhìn Dận Hữu chôn đầu, xem ra, hoàng a mã một số việc là nhìn ở trong mắt , đây coi như là khẳng định huynh trưởng mình?
Dận Hữu ngồi trở lại trên đôn, cúi đầu, một bộ sám hối, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, Khang Hi lúc này gọi chúng a ca tới báo lại thiếu sót của mình, mình không cẩn thận, chỉ sợ cũng mắc tội như những a ca khác. Còn không bằng bỏ một lần người, phạm một lần ngu.
Dù sao y trước mặt Khang Hi từ trước đến nay chính là hình tượng tính khí ngay thẳng, đầu óc không tính là linh hoạt, thỉnh thoảng còn ngớ ngẩn.
Tóm lại, từ khi còn bé viết chữ, sau này trong học đường vẽ hình em bé, rồi đến bây giờ giấu thịt thỏ, Khang Hi cũng đều có thể đón nhận, dù sao trong hậu cung còn có một Thập a ca so với mình hơn lỗ mãng hơn đầu óc đơn giản hơn, cho nên năng lực tiếp nhận đủ loại thiếu sót của Khang Hi đối với mình cũng sẽ không quá thấp.
Nguồn :
Cho nên, có người để lót cảm giác thật đúng là không tệ, Dận Hữu không chút nào cảm thấy mất thể diện nghĩ.
Tác giả có lời muốn nói: hoàng thượng, ngài tại sao muốn ban thưởng Tứ Tứ ngựa, Tiểu Thất cung, Bát Bát da lông?
Trẫm tự có thâm ý