Thiên Kim Hạ Phủ
Chương 19 : Nghĩ ngư ông đăc lợi
Ngày đăng: 12:18 30/04/20
“Nghi nhi của Đại thiếu phu nhân đi Hiến Bạch trở về, chớp mắt một cái đã không thấy tăm hơi. Còn tưởng rằng đi theo bà vú trở về phòng trước rồi, lúc này tìm không ra, toàn bộ mọi người đều gấp, có mấy nha đầu vội tìm tới hướng này!” Xuân Oanh đi một lúc, đi vào nói: “Tiểu nha đầu âm thầm tới đây nói với nô tỳ, Nghi nhi mất rất nhiều sức mới làm được một bộ ấm tai dâng lên, lão thái thái lại không khen một câu, lại khen Viên nhi nhà chúng ta đánh túi lưới đẹp mắt, lúc đó nàng lẩm nhẩm mấy câu, chỉ sợ vì chuyện này nên không vui, cố tình trốn đi làm người lớn sốt ruột thôi!”
“Trời lạnh thế này, nếu cảm lạnh cũng không đùa được đâu.” Quý Thư sai nha đầu trong phòng đi ra ngoài tìm giúp, Hạ Niên gặp hỏi đã xảy ra chuyện gì, mới nói rõ sự tình, thở dài nói: “Từ lúc Tiểu Viên Cầu nở mày nở mặt trong cung, lão thái thái khen ngợi không ngớt, mấy thư nhi khác đã không vui, Hiến Bạch buổi tối cũng chỉ là biểu hiện chút ý tứ, Tiểu Viên Cầu đánh túi lưới vẫn nhờ bà vú giúp đỡ mới đánh thành, còn có chút rắn chắc, nhìn được chút chứ không hơn, dù là vậy, lão thái thái còn khen mấy câu, mấy thư nhi khác càng không thoải mái. Nghe nói lúc trước Nghi nhi được lão thái thái sủng ái nhất, năm rồi đi tới Hiến Bạch, bất kể là vật đó đẹp hay xấu, lão thái thái luôn khen vài câu. Năm nay dụng tâm làm bộ ấm tai đến hiến, lão thái thái chỉ lo khen Tiểu Viên Cầu, bộ ấm tai chỉ liếc mắt một cái rồi thu vào. Nghi nhi còn gợi ý mấy lần, nhưng lão thái thái lại không chú ý nhìn qua. Nên giờ hờn dỗi trốn đi làm mọi người tìm kiếm không ra. Vài nha đầu hướng chỗ này đi tìm, muốn đi tới trong lầu các nhìn một chút có trốn trong đó không. Ta đã gọi Thu Đường và Thu Bình các nàng đi qua giúp đỡ tìm xem.”
Đang nói, có tiểu nha đầu vào nói đã tìm được Hạ Nghi rồi, tìm được ở dưới giường lớn trong phòng. Quý Thư không khỏi thở dài một hơi: “Tìm được là tốt rồi!” Cũng phái người đi qua hỏi bình an một tiếng, Lý Quyển trả lời nói đã trấn an cũng thông suốt rồi, đã ngủ, nàng thế này mới sắp xếp cho Hạ Viên và Tiểu Cảm Lãm ngủ.
Ngày hôm sau đầu năm mới, dĩ nhiên trong phủ là một phen hỗn loạn. Đợi qua Nguyên Tiêu, phủ An Bình Hầu lại truyền đến tin vui, nói là An Bình Hầu phu nhân có thân mình (mang thai). Quý Thư đang có thai không tiện đi chúc mừng, chỉ đành nhờ Lý Quyển chúc mừng thay. Lý Quyển đến phủ An Bình Hầu trở về, cố tình chạy tới chỗ Quý Thư nói: “An Bình Hầu phu nhân khí sắc rất tốt, cười nói nếu thai này là nữ nhi, liền đích thực là lần trước bế Viên nhi đến miếu Tử Mẫu cầu phượng đèn hiển linh. Mọi người trêu ghẹo nói nhìn thấy sắc mặt phu nhân tốt như vậy, sắc mặt vui mừng đều hiển lộ ra, chỉ sợ vẫn là nhi tử nữa đây! Kết quả muội nói An Bình Hầu phu nhân nói thế nào?” Lý Quyển che miệng cười nói: “An Bình Hầu phu nhân nói, nếu là sinh nhi tử, tất nhiên cũng chẳng biết thế nào, nhưng Viên nhi phải vào nhà họ làm nàng dâu, bổ khuyết tổn thất lần này. Mấy nhi tử nhà họ, tùy Viên nhi chọn lấy một người, bụng này sinh ra nếu là một đứa tốt, cũng tùy ý chọn.”
Quý Thư nghe xong nở nụ cười, “An Bình Hầu phu nhân chính là người thích nói đùa.” Đang nói, vì có xe ngựa trong phủ công chúa qua đón Hạ Viên đi qua ở mấy ngày, Lý Quyển thấy Quý Thư bận rộn, nên đi về phòng trước.
Chớp mắt đã đến đầu xuân, bụng Quý Thư càng ngày càng lộ rõ. Lại vì Xuân Oanh và Thu Yến phải ở sảnh trước quản sự, chỉ ban đêm mới ở đây hầu hạ, ban đêm cũng chỉ có thể an bài nha đầu khác thay phiên nhau gác đêm. Bên trong có một nha đầu nhị đẳng tên là Ngân Kiều, vì Quý Thư bận rộn, mượn cơ hội đến trước mặt Hạ Niên một lượt trà một lượt nước. Thiên kim Hạ phủ_Cống Trà_editor hoacodat_diendanlequydon.com....Hạ Niên bất động thanh sắc (không nói không rằng), chỉ chạy tới chỗ Hạ lão thái gia một chuyến, nói mấy câu, trôi qua mấy ngày, thân mình lại có chút không khỏe, mời đại phu đến xem, lại không nhìn ra được bệnh gì. Sau lại có lời đồn đãi ra ngoài, nói là bị người khác đụng chạm. Hạ phu nhân suy nghĩ một chút mới nhớ tới lúc trước ở nông thôn Tằng lão gia có nói qua mạng cách của Hạ Niên khác với người bình thường, quay chung quanh bên người không nên có quá nhiều nữ nhân, nên đổi Ngân Kiều đi quét tước sân, lại cùng Quý Thư thương lượng một phen, chỉ để cho mấy cái nha đầu thành thật hầu hạ bên người.
Hạ Viên nghe danh sách vốn điền là Hạ Ý, sau lại bị Nhị thái thái lấy đến trong phòng, đi ra từ tên Hạ Ý lại thành tên mình, nghĩ một chút liền biết ai đang giở trò quỷ. Ngoại trừ Sử Duyệt, còn có ai? Sử Duyệt cho rằng như thế Hạ Ý sẽ hận mình, sau đó mình tuổi nhỏ nên không được chọn, thế là nàng nhất tiễn song điêu, giải quyết được hai cái đinh trong mắt. Hôm nay đến học đường thì quả nhiên Hạ Ý kéo nàng qua nói: “Viên nhi, tại sao trên danh sách tham tuyển Tư Tú nữ quan tên ta lại biến thành tên muội vậy? Nếu muội muốn tham gia, chỉ cần bảo nương muội giúp muội báo tên lên là được, vì sao phải bảo người sửa tên của ta?”
Hạ Viên liếc mắt nhìn Sử Duyệt đang ngồi một bên giả vờ hoàn toàn không biết gì cả, kéo Hạ Ý đến góc tường, nói nhỏ: “Muội còn nhỏ thế này, năm nay mới bắt đầu học thêu, cho dù có muốn tham tuyển làm Tư Tú nữ quan, nhất định cũng không thông qua. Chuyện tên của tỷ biến thành tên muội, tất nhiên là có người hãm hại, muốn hai người chúng ta nội bộ đấu đá lẫn nhau, nàng ngư ông đắc lợi.”
“Cái từ ngư ông đắc lợi này ngày hôm qua chúng ta vừa mới học qua, hôm nay muội đã biết sử dụng rồi!” Hạ Ý đầu tiên là ngạc nhiên, một lát mới nhớ tới đang thảo luận về ột chuyện khác, không khỏi cắn môi nói: “Ta cũng lường trước sẽ không được chọn, có điều nghe thấy tên ta đổi thành tên muội, tất nhiên muốn hỏi một câu.” Nói xong quay đầu nhìn Sử Duyệt, cũng sáng tỏ rồi, gật gật đầu nói: “Nàng khi dễ chúng ta còn nhỏ, đấu không lại nàng, chúng ta lại không thể đấu một trận nữa!”
“Đúng vậy, chúng ta cứ gộp lại rồi nói sau!” Hạ Viên nói: “Phải cho nàng ta biết ai mới là chủ tử chân chính của Hạ phủ!”
Đợi đến một ngày mùa thu, quả nhiên trong cung cho các cô nương tham tuyển Tư Tú nữ quan trình lên bức tranh thêu của mình. Đúng lúc ấy Hạ Viên bị bệnh, cái gì cũng không trình lên, vòng đầu tiên đã bị loại bỏ.
Ngày hôm nay, Sử Duyệt ở trên lớp học thét chói tai chạy nhanh ra ngoài. Thì ra nàng vừa mở ra hộp đựng thức ăn, nhìn thấy toàn bộ thức ăn không thấy đâu, nhưng đầy một hộp đều là sâu róm