Thiên Kim Hạ Phủ
Chương 98 : Nam nữ nàng đều xơi
Ngày đăng: 12:19 30/04/20
Edit: hoacodat
Đường Chí Tụy có tâm tư kết thành thân gia với Hạ Viên, ban đêm lặng lẽ nói với Hạ Từ, cổ vũ Hạ Từ đi nói với Hạ Viên. Hạ Từ cười nói: “Bản thân ta cũng muốn cùng muội muội thân càng thêm thân đây, có điều chuyện này vẫn phải để nương ta ra mặt mới tốt. Nàng cứ yên tâm, sáng mai ta nói chuyện với nương ta xem sao.”
Ngày hôm sau Quý Thư nghe lời Hạ Từ nói, trong lòng suy nghĩ, Hạ phủ và phủ Tướng quân nếu có thể thân càng thêm thân, tự nhiên là chuyện tốt. Có điều rốt cuộc Tưởng Bạch và Hạ Tín Chi là biểu tỷ đệ ruột thịt, bất kể thế nào mình cũng không thể để bọn họ kết thân. Nhưng nhi tử đã cầu xin đến chân mình, mình sao có thể mở miệng cự tuyệt ngay được? Nhất thời trầm ngâm nói: “Thân càng thêm thân tất nhiên là tốt, có điều Tiểu Bạch khi sinh ra thân thể khá yếu, cũng là được lão sư phụ miếu Tử Mẫu chỉ điểm mới được bảo vệ. Nghe nói mặc dù bát tự nó tốt, vẫn phải xứng với một người trấn trụ được nó mới có thể thọ được. Chỉ là không biết Tín nhi có trấn trụ được nàng không? Đợi ta âm thầm để phụ thân con tính toán xem rồi lại bàn tiếp.”
Hạ Từ bị Đường Chí Tụy nói mà động tâm, lúc này nghe Quý Thư nói, lại nhớ tới Tưởng Bạch sinh ra vì sai thời điểm nên không an toàn, mấy ngày nay mặc dù nghe nói xem như khỏe mạnh, rốt cuộc vẫn rất yếu. Lúc này giúp nhi tử định thân với bé, nếu bé bị.... Nghĩ đến đây, lại tự động bỏ qua ý nghĩ trong đầu, nói với Quý Thư: “Nương cũng đừng vội, con bất quá là thuận miệng nói đến mà thôi. Tín nhi giờ còn nhỏ, đợi nó lớn một chút sau đó lại nói cũng được.”
Quý Thư gật đầu nói: “Đúng là như thế, huống chi hôn sự Tín Chi còn phải bẩm ngoại tổ phụ nó, tương lai còn có chút trắc trở.”
Hạ Viên biết Quý Thư nhất định không đồng ý việc Hạ Tín Chi và Tưởng Bạch biểu tỷ đệ cùng kết thân, nên không lo lắng chuyện này lắm, chỉ để tâm nuôi nấng Tưởng Huyền và Tưởng Bạch.
Chớp mắt đến đầu tháng mười hai. Hạ Viên nhắc tới nói còn mười ngày nữa Tiểu Huyền và Tiểu Bạch phải chọn đồ vật đoán tương lai rồi, vì tự mình làm đồ lót mùa đông cho Tưởng Huyền và Tưởng Bạch, nhất thời nhịn không được làm một bộ nữ oa tiểu đấu bồng xinh đẹp, cài đường viền hoa, thêu bươm bướm. Đợi làm xong tiểu đấu bồng, cũng không dám cho Tưởng Bạch mặc, chỉ mặc lên trên người Tưởng Huyền.
Vì tiểu đấu bồng màu sắc sặc sỡ, tay nhỏ bé Tưởng Huyền vỗ vỗ ngực mình, tỏ vẻ vô cùng cao hứng. Tưởng Bạch ngồi bên cạnh Tưởng Huyền, thấy trên người hắn mặc tiểu đấu bồng màu sắc, đưa tay lôi kéo, miệng kêu “ô ô”.
“Tiểu Bạch, con thấy Tiểu ca ca mặc sặc sỡ, con mặc, ừm, mặc uy vũ, khó chịu có phải không hả?” Hạ Viên thấy Tưởng Bạch đỏ mắt nhìn tiểu đấu bồng trên người Tưởng Huyền, không khỏi buồn cười, nữ oa chính là nữ oa, trời sinh đều thích xiêm y xinh đẹp. Vì thấy Tưởng Bạch xoay quanh trên người Tưởng Huyền, cũng sợ hai bé bị té, vội đi lên muốn ôm Tưởng Bạch ra, ai ngờ Tưởng Bạch thà chết cũng không buông tha tiểu đấu bồng trên người Tưởng Huyền, còn tức giận dậm chân mấy cái, còn trừng mình một cái, không khỏi ngạc nhiên.
“Thiếu phu nhân, Nhị công tử đang tức giận người bất công, chỉ làm tiểu đấu bồng xinh đẹp cho Đại công tử, lại không làm cho nàng đấy mà.” Hạnh Nhân thấy Tưởng Bạch trừng Hạ Viên, che miệng cười nói: “Đại công tử sinh ra uy vũ, ngược lại mặc đấu bồng sặc sỡ. Nhị công tử sinh yểu điệu, lại mặc uy vũ.” Nói xong đi tìm tú nương làm đấu bồng mới cho Tưởng Bạch, lấy tới muốn mặc trên người Tưởng Bạch. Tưởng Bạch thấy đấu bồng kia tuy màu sắc đỏ tươi, nhưng kiểu dáng đơn giản, không bằng trên người Tưởng Huyền có những cái sặc sỡ như vậy, tất nhiên là tránh trái tránh phải không chịu cho Hạnh Nhân mặc lên người, trong tay lại nắm tiểu đấu bồng của Tưởng Huyền không chịu buông.
Hạ Viên thấy Tưởng Bạch không chịu buông đấu bồng của Tưởng Huyền, đành phải cúi đầu thương lượng với Tưởng Huyền: “Tiểu Huyền, đấu bồng này cho Tiểu Bạch mặc một chút được không?” Khụ, mặc dù nói phải nuôi Tưởng Bạch như nam oa, nhưng mà mặc đấu bồng nữ oa một chút chắc là không sao đâu nhỉ?
Tưởng Huyền thấy mọi người cười vui, bỗng nhiên quơ ngón tay tay trái để ngang ngoài miệng “Xuỵt” một tiếng. Mọi người ngẩn ra, lại “Dỗ” mọi người nở nụ cười, vui vẻ.
Trong tiếng cười, đã thấy Tưởng Bạch đưa tay bắt một quyển sách, rất có phong thái lật ra một cái, hai cánh hoa nho nhỏ giật giật, ra vẻ nhận biết chữ, lúc này đang đọc thầm.
“Ha ha!” diễn đànl lêq quyd đônn Mọi người lại cười vui, cười nói: “Điệu bộ này của Nhị công tử trái lại rất giống đang kham khổ đọc sách đêm khuya, chuẩn bị khảo Trạng Nguyên đâu!”
Hạnh Nhân ở bên cạnh cười nói: “Vì Thiếu phu nhân thường xuyên cầm sách xem ở trong phòng, tư thế này của Nhị công tử cũng là bắt chước Thiếu phu nhân đó.”
“Được rồi, được rồi, đều tự bắt này nọ, cũng nhìn ra hai vị ca nhi là một văn một võ.” Tưởng lão phu nhân cười hớ hớ phân phó bà vú nói: “Ôm hai vị công tử xuống đi thôi!”
Hạ Viên thấy Trương bà vú đi lên ôm Tưởng Huyền, khoát tay Lý bà vú, mình tự đi ôm Tưởng Bạch. Tưởng Bạch gặp Hạ Viên đi lên muốn ôm nàng, bỗng nhìn xem đồ vật trên đài, cầm sách kẹp ở dưới nách, tay phải lại đi trên đài chộp một cái, lại đem hộp son đỏ kia chộp trong tay.
Hôm nay An Bình Hầu phu nhân cùng Trấn Nam phu nhân bị mời đến xem lễ chọn đồ vật đoán tương lai của Tưởng Huyền và Tưởng Bạch, thấy được Tưởng Huyền và Tưởng Bạch khả ái, không khỏi khen không ngừng. Chính là âm thầm nói thầm Tưởng Bạch sinh rất thanh tú. Lại thấy Tưởng Bạch không chỉ bắt sách, phút cuối cùng lại bắt hộp son. Trấn Nam phu nhân lặng lẽ nói cùng An Bình Hầu phu nhân: “Huyền ca nhi này sinh uy vũ, hiện nay mới một tuổi, lại nhìn ra được một bộ hảo tướng mạo, chọn đồ vật đoán tương lai lại nắm mộc kiếm, tất nhiên sau này lại là một vị tướng quân. Có điều tuy nói Bạch ca nhi cùng Huyền ca nhi là song bào thai, tướng mạo cùng tính cách lại không giống Huyền ca nhi. Hắn một cái nam oa trưởng thành như vậy, bắt một quyển sách, lại bắt son hộp, tương lai nha......”
An Bình Hầu phu nhân tiếp lời nói: “Trưởng thành rồi, lại biết vài câu thi văn, tương lai ở trong son phấn là một hỗn nhân vật. Khác còn thôi, chỉ sợ cô nương gia vừa thấy hắn liền khó quên đâu! Về sau chúng ta còn phải dặn bảo nàng dâu trong phủ, nhìn kỹ cô nương nhà mình, đừng gặp nhiều vị Bạch ca nhi này, không sẽ trêu chọc gặp chuyện không may.”
Các nàng nói chuyện, lại thấy Trần Châu bế Tưởng Thanh đi qua chơi cùng Tưởng Huyền và Tưởng Bạch, trong tay Tưởng Thanh cầm một cái tuyến cầu, thấy Tưởng Huyền và Tưởng Bạch cùng nhau đưa tay đến muốn, hắn vòng qua tay Tưởng Huyền, liền đưa tuyến cầu cho Tưởng Bạch, còn để sát vào Tưởng Bạch, hôn chụt một tiếng lên mặt nhỏ nàng.
An Bình Hầu phu nhân thấy tình trạng như vậy, cảm thán nói: “ Bạch ca nhi này, ngay cả tiểu nam oa cũng thích hắn đâu! Cũng biết là một cái nam nữ đều xơi.”