Thiên Kim Trở Về

Chương 158 : Câu chuyện tình yêu đẹp đẽ năm nào

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Gọi điện thoại cho Từ Khôn rồi, Cố Trường Khanh lại chat video với Mike.



– Hi, Helen, về nước cảm giác thế nào?



Trong màn hình máy tính là Mike, qua mấy năm giờ anh đã lột xác thành chàng trai tuấn tú.



Mike thi đỗ vào Princeton rồi sau đó lại quen biết với một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh, vì cô gái kia ở trong đội bóng rổ nên Mike không hề do dự cũng tham gia chơi bóng rổ, liều mạng cố gắng mong được mỹ nữ ưu ái. Nhưng chờ đến khi Mike rèn luyện được dáng người cân đối, cơ bắp săn chắc thì mỹ nữ đã hẹn hò với một chàng đẹp trai trong đội bóng bầu dục khiến Mike buồn bã suốt một thời gian dài nhưng bắt đầu từ đó, dáng người Mike đẹp hơn rất nhiều.



Lúc nghỉ hè hai người gặp nhau, Mike còn cho Cố Trường Khanh xem cơ bụng sáu múi của mình, Cố Trường Khanh còn lấy tay chọc chọc, rất săn chắc, lúc ấy Cố Trường Khanh còn đùa:



– Mike, mình sắp vì cơ bụng này mà yêu cậu mất rồi!



Mike lập tức làm mặt quỷ, cười nói:



– Vậy mình lập tức đi vỗ béo.



Vừa dứt lời thì lập tức đã đón lấy trận đòn kungfu của Cố Trường Khanh khiến cho Mike phải buông tay xin hàng.



Trong màn hình, Mike đeo kính gọng vàng, mái tóc vàng chải gọn ra sau để lộ ra vầng trán cao, trông rất thông minh.



Cố Trường Khanh cười nói:



– Từ lúc về đến giờ còn chưa được thở đây này.



Mike vô cùng thương cảm:



– Cô nhóc đáng thương… Cha cậu dồn ép cậu lắm sao?



Mấy năm qua, quan hệ của Cố Trường Khanh và Mike càng ngày càng chặt chẽ, hai người cùng gây dựng công ty, cùng chơi cổ phiếu, cùng đầu tư làm ăn, bọn họ đầu tư vào dầu mỏ và vàng kiếm được khoản lời lớn, sau đó Mike mua cổ phiếu bất động sản ở Mỹ lại gặp khủng hoảng, cũng là nhờ Cố Trường Khanh bỏ tiền riêng ra giúp thì mới qua được cửa ải khó khăn đó. Cho nên sau này chỉ cần Cố Trường Khanh nhờ thì Mike sẽ giúp ngay không cần hỏi lý do.



Nhưng trong chuyện này, Mike cũng chẳng biết nhiều hơn Từ Khôn là bao. Mike và Từ Khôn giống nhau, hoàn toàn là vì tình bạn và quan hệ hợp tác với Cố Trường Khanh nên mới giúp đỡ cô vô điều kiện như vậy.



– Mike, giờ mình cần cậu giúp.



Sau đó Cố Trường Khanh đem chuyện Khổng Khánh Tường muốn đổi tên công ty cho Mike nghe:



– Ngày mai lúc họp cổ đông, phiền cậu bầu phiếu tán thành.



– Vì sao?



Mike khó hiểu.



– Bởi vì tạm thời mình không muốn bị Khổng Khánh Tường nghi ngờ, đại đa số cổ đông đều ủng hộ, cậu bầu phiếu chống không phải là quá nổi bật sao? Giờ mình muốn ru ngủ ông ấy, để ông ta nghĩ mọi thứ đã nằm trong tay mình thì mới có thể đánh cho ông ta trở tay không kịp được.



Giờ cho dù bọn họ đều bầu phiếu chống cũng là vô dụng, vậy thì chẳng thà cứ che giấu thực lực, lúc cần thì mới bộc phát.



Mike gật đầu:



– Helen, mặc kệ cậu quyết định thế nào mình đều ủng hộ cậu, cậu không chỉ là đối tác của mình mà còn là bạn của mình, mỗi lần mình gặp chuyện cũng đều là cậu ủng hộ, cổ vũ mình, bất kì là vì mục đích gì, tình bạn này cả đời này mình cũng không quên.



Mike bỗng tiến đến gần webcam cười nghịch ngợm:



– Helen, I love you, tình yêu với những cô gái khác có lẽ sẽ thay đổi theo thời gian nhưng tình cảm với cậu thì sẽ không bao giờ thay đổi.



– Mình hiểu, I love you, too!



Cố Trường Khanh rất cảm động.



Yêu có rất nhiều kiểu, tình cảm giữa cô và Mike là tình yêu bạn bè, không quá nhiều chờ đợi và yêu cầu, tình cảm này còn có thể bền lâu hơn tình yêu nam nữ nhiều.



Rất nhanh đã đến thứ Hai, Cố thị tổ chức đại hội cổ đông, Khổng Khánh Tường tuyên bố lợi nhuận nửa đầu năm, tốc độ tăng trưởng đến 30% khiến mọi người mừng rỡ như điên.



Nhân lúc mọi người đều cao hứng, Khổng Khánh Tường bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình, đưa ra yêu cầu đổi tên với các cổ đông.



Những cổ đông còn lại, Khổng Khánh Tường đều đã lén qua lại, ngầm nhận được sự ủng hộ của bọn họ nên lúc bầu phiếu, hầu hết mọi người ngoại trừ ông Chu và một cổ đông nhỏ có quan hệ thân thiết với Cố Kiến Quốc, kể cả Mike ở tận Mỹ tham dự hội nghị qua mạng cũng đều bỏ phiếu tán thành khiến cho Khổng Khánh Tường vô cùng vui mừng.



Chuyện đổi tên của Cố thị cứ thế mà quyết định, Khổng Khánh Tường cố ý đổi tên Cố thị thành Tường Long, Khổng Khánh Tường nhất thời có cảm giác tự đắc như đã đổi được triều đại, thiên hạ đều nằm trong lòng bàn tay.



– Tường Long?



Cố Trường Khanh đã nhận được tin từ phía Từ Khôn, tối nay, cô ở nhà Lý Giai bàn việc này với Lý Giai:



– Khổng Khánh Tường và Khổng Ngọc Phân, trong mắt ông ta Cố thị đã hoàn toàn trở thành đồ của hai cha con họ rồi! Quá vô sỉ!



Cố Trường Khanh cười lạnh.



– Nhưng việc này đã quyết định vậy rồi, em sẽ làm gì để cứu vãn lại đây?



Lý Giai đưa dưa hấu đã cắt cho Cố Trường Khanh, dưa hấu đã bỏ vỏ, cắt thành từng miếng nhỏ, dùng tăm cắm vào, rất tiện. Cố Trường Khanh sớm đã phát hiện ra ngoài vẻ nam tính kia, Lý Giai rất nhạy cảm, tinh tế.


– Càn Khôn là đồng minh của cô, bà ấy cũng bỏ phiếu thuận, rất bất hợp lý, trừ phi cô đã có tính toán khác!



Hoàng Thao cười như con hồ ly.



Cố Trường Khanh nhìn anh ta với ánh mắt sắc lạnh:



– Hoàng Thao, có tiền anh kiếm, đừng lo nhiều chuyện bao đồng quá làm gì! Anh đừng quên anh có nhược điểm trong tay tôi, anh bức tôi quá, cùng lắm thì cả hai cùng chết.



– Cô vội cái gì?



Hoàng Thao vẫn mỉm cười:



– Tuy rằng tôi rất muốn thấy cô thất bại nhưng tôi cũng rất có hứng thú nhìn cô phản kích lại trong đường cùng!



– Anh có bệnh tâm lý, đi khám đi!



– Ha ha, người dám nói chuyện như vậy với tôi cũng không nhiều… thế mà tôi lại không giận, lạ thật!



Hoàng Thao cầm ly rượu lên, khẽ nhấp một ngụm, Hoàng Thao nhìn cô, chất lỏng trong chén ánh vào mắt anh ta, lấp lánh lấp lánh.



– Thực ra cô hẳn là cũng biết tầm quan trọng của tôi với tình thế này chứ. Vì sao cô không nghĩ nên làm gì để được tôi giúp đỡ?



– Đòi hổ lột da?



Cố Trường Khanh cười lạnh.



– Có đôi khi bắt hổ lột da cũng là một chiến lược.



Hoàng Thao lắc lắc ly thủy tinh:



– Giờ tôi cho cô cơ hội này, không bằng cô nên nghĩ xem làm gì để được tôi ủng hộ?



Hoàng Thao hơi cười cười. Cố Trường Khanh đứng lên:



– Thôi khỏi đi! Bắt hổ lột da đã là đáng sợ rồi, hơn nữa con hổ này còn tự mình đưa tới cửa thì càng đáng sợ! Hoàng Thao, anh làm lãng phí thời gian của tôi rồi đó!



Nói xong cô trừng mắt nhìn Hoàng Thao rồi cầm ví đi ra ngoài.



Phía sau lại vang lên giọng nói của Hoàng Thao:



– Sứ giả hộ hoa của cô đâu rồi?



Cố Trường Khanh quay phắt lại, lạnh lùng nhìn Hoàng Thao.



Hoàng Thao lại không hề để ý, lại cười nói:



– Người kia được cô gọi là anh, nói trắng ra, tôi đúng là có chút tức giận, rõ ràng tôi còn lớn tuổi hơn anh ta nhiều, cô lại cứ gọi thẳng Hoàng Thao Hoàng Thao, cô hẳn nên gọi tôi là anh mới đúng.



Cố Trường Khanh cười lạnh, xoay người đi ra ngoài:



– Hôm nay cô gặp nạn, anh ta đang ở đâu? Vị sứ giả hộ hoa này thật tắc trách!



Lòng Cố Trường Khanh xót xa, cũng không quay đầu lại, cô dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên trời cao.



Bầu trời cao như tấm vải nhung đen mượt được đính những ngôi sao sáng như kim cương.



Ánh sao vẫn như xưa nhưng người cùng cô ngắm sao sẽ không bao giờ quay về bên cô nữa.



Cô đã chẳng còn sứ giả hộ hoa…



Ngoài cửa lớn, Hoàng Thao đuổi theo ra nhìn thấy cảnh này, anh dừng lại một bên lẳng lặng nhìn cô, nhìn vẻ mất mát, phiền muộn của cô, lòng bỗng dâng lên cảm xúc không thể nói rõ.



Mãi đến khi Cố Trường Khanh rời đi thì Hoàng Thao mới bước ra, anh nhìn quanh, bỗng nhiên cười tự giễu.



Anh đang làm gì vậy? Chẳng lẽ đúng như lời cô nói, anh có bệnh tâm lý?







Thông qua cuộc họp cổ đông, văn phòng tổng giám đốc Cố thị bắt đầu việc đổi tên. Nhưng việc đổi tên một công ty lớn như vậy cũng không phải là chuyện đơn giản, cần rất nhiều thủ tục, thời gian. Mà thời gian chuẩn bị đó đã đem đến cơ hội cho Cố Trường Khanh.



Ngay ngày thứ ba sau cuộc họp kia, bỗng có một phóng viên của đài truyền hình muốn đến phỏng vấn Khổng Khánh Tường.



Khổng Khánh Tường nhận được tin thì rất vui, Tống Trí Hào ở bên thấy tâm tình ông ta rất tốt thì cười nói:



– Nhất định là biết chuyện công ty đổi tên, biết mọi người quan tâm đến việc này, có tin tức có giá trị nên đến phỏng vấn Chủ tịch! Nghe nói chương trình này rất ăn khách, chủ tịch, ông sắp nổi tiếng rồi!



Khổng Khánh Tường không giấu nổi vẻ tự mãn, đắc ý:



– Có thể được đài truyền hình phỏng vấn cũng tốt, sẽ tạo được khí thế cho công ty!