Thiên Kim Trở Về
Chương 171 : Nghi ngờ
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Thư phòng biệt thự họ Cố.
Khổng Khánh Tường âm trầm ngồi sau bàn học, đằng trước, Khưu Uyển Di và Khổng Ngọc Phân ngồi trên sofa.
Sắc mặt bọn họ cũng chẳng tốt đi đâu được.
Khưu Uyển Di nhìn sắc mặt Khổng Khánh Tường, thử dò hỏi:
– Khánh Tường, em đã nhắc nhở anh từ trước, con gái anh không đơn giản nhưng anh không tin em, rõ ràng năm nào cũng đem về thành tích xoàng xoàng mà hôm nay lại làm ra được bản kế hoạch như vậy, rõ ràng biểu hiện không hề hứng thú gì với công ty mà vừa vào công ty đã vội thể hiện bản thân, đây không phải là rất kì quái sao?
Khưu Uyển Di lải nhải.
Khổng Khánh Tường bắn tia nhìn sắc lạnh qua, Khưu Uyển Di im bặt. Khổng Khánh Tường phiền muộn, lấy xì gà trong ngăn kéo ra châm lửa.
Đến giờ ông ta còn không thể tưởng tượng được, rõ ràng là đứa con gái ngây thơ đơn giản, sao có thể lập tức biến thành tâm cơ thâm trầm như vậy? Thay đổi từ khi nào.
Khưu Uyển Di lại nói:
– Em nhớ rõ lần đầu tiên gặp Trường Khanh, thái độ của nó cũng khá tốt, nhưng sau đó bỗng nhiên thay đổi…
Bà ta như nhớ ra chuyện gì, nhìn Khổng Khánh Tường, mặt tái mét:
– Khánh Tường, không phải là tên họ Văn kia đem chuyện của chúng ta nói cho nó chứ?
Khổng Khánh Tường cả kinh bởi vì ông ta cũng đang nghĩ như vậy.
Khổng Ngọc Phân bỗng nhiên tràn ngập hi vọng, ngẩng phắt đầu lên. Nói như vậy, nếu Cố Trường Khanh đã biết thì thân phận của cô ta có phải là có thể công khai rồi không? Có thể để tất cả mọi người biết cô ta không phải là con riêng, cô ta cũng là thiên kim tiểu thư!
Khổng Khánh Tường đứng dậy, đi đi lại lại trong thư phòng.
Như vậy Trường Khanh rốt cuộc đã biết được bao nhiêu? Nó hẳn là đã biết thân phận của Khổng Ngọc Phân, vậy còn cái chết của Văn Kì Sơn? Khổng Khánh Tường lắc đầu, không đâu… Năm đó mọi thứ đều đã được ngụy trang thành tai nạn xe cộ, ngay cả cảnh sát còn không điều tra được gì, chỉ sợ Văn Kì Sơn cũng không biết vì sao mình chết nữa là.
Nhưng cho dù nó có biết thì sao? Căn bản là không có chứng cứ, lái xe năm đó đã ra tù từ lâu, dù có tìm lại được thì sao? Chẳng lẽ một người vừa ra tù sẽ lại đi chủ động thú nhận là mình cố ý giết người? Không tử hình thì cũng là tù chung thân đó!
Nghĩ đến đây, lòng Khổng Khánh Tường thoáng an ổn lại.
Khổng Khánh Tường cười lạnh:
– Dù nó có thông minh thì cũng phải nhìn xem cha có cho nó cơ hội hay không, giờ công ty là họ Khổng chứ không phải họ Cố, còn chưa đến lượt nó làm chủ!
Khổng Khánh Tường nhìn ra phía trước, tay nắm chặt lại đấm lên bàn một cái, ông ta nghiến răng, gân xanh trên trán lộ rõ.
– Như vậy cũng tốt, giờ nhìn ra bộ mặt thật của nó cũng chưa muộn! Vương quốc cha hao hết tâm tư để gây dựng sao có thể hai tay dâng tặng cho nó! Công ty là thiên hạ của họ Khổng, họ Cố đừng mơ chen chân vào!
Nhìn Khổng Khánh Tường giận dữ như vậy, mẹ con Khưu Uyển Di thầm thở phào, như vậy cũng tốt, về sau Khổng Khánh Tường sẽ toàn tâm toàn sức thu thập con bé kia.
Bên kia, Cố Trường Khanh ở trong nhà Lý Giai cùng Lý Giai bàn bạc chuyện này.
Lý Giai lo lắng nói:
– Qua việc này chỉ sợ cha em sẽ nghi ngờ em. Dù sao biểu hiện hôm nay của em rất bất thường!
Cố Trường Khanh thở dài:
– Đó là đương nhiên, dựa vào tính cách của ông ta thì sẽ bắt đầu nghi ngờ tất cả, sẽ nghĩ cách để điều tra rõ ràng.
Lý Giai nghe vậy thì lo lắng cầm tay cô:
– Vậy phải làm sao bây giờ? Cha em giờ nắm quyền lớn trong công ty, chỉ cần ông ta nghi ngờ em thì sao có thể cho em sống an ổn!
– Không an ổn cũng phải sống! Cho dù ông ta muốn điều tra cũng chẳng tra được gì cả, chuyện ở nước Mỹ gần như đã bị em xóa sạch dấu vết, hơn nữa chuyện xảy ra đã lâu như vậy, có muốn tra cũng có được gì. Như vậy em vẫn còn nhiều lợi thế còn chưa bộc lộ, bao gồm cổ phần công ty em mua lén, Từ Khôn và Mike đều là điều ông ta không thể ngờ được. Đó chính là vũ khí bí mật, chưa biết chừng có thể nhân lúc ông ta chưa chuẩn bị mà chém cho ông ta một đao!
Cô cười cười vỗ vai Lý Giai trấn an:
– Chị yên tâm, em đã chuẩn bị tâm lý, em không thể nào trốn mãi trong bóng tối làm rùa được, lúc cần ra mặt, cần đảm đương thì không thể do dự. Em muốn giành được quyền lực trong công ty, chỉ dựa vào cổ phần thôi là chưa đủ. Giờ em đã khiến mọi người chú ý đến em, Khổng Khánh Tường làm gì em cũng đều trong tầm nhìn của mọi người, với em mà nói đây cũng là cơ hội tốt mà?
Cố Trường Khanh bưng café lên nhấp một ngụm rồi nói tiếp:
– Nhưng chỗ Triệu Chân Chân cần thu lưới về rồi. Chưa biết chừng Khổng Khánh Tường đã nghi ngờ Triệu Chân Chân, nếu không thu lưới lại thì quân cờ này sẽ thành vô dụng mất!