Thiên Kim Trở Về
Chương 172 : Chó cắn nhau
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Thời gian qua Khổng Khánh Tường đúng là cảm thấy hứng thú với Triệu Chân Chân, nhưng dù sao nhà có nhiều người như vậy, không phải là chỗ thích hợp nên hai người thường thuê phòng bên ngoài. Có hai lần Triệu Chân Chân nhân lúc Khưu Uyển Di không có ở nhà đến khiêu khích Khổng Khánh Tường. Cô nàng lặng lẽ vào thư phòng của Khổng Khánh Tường. Đang lúc hai người ôm hôn thì Khưu Uyển Di bỗng nhiên gõ cửa, Triệu Chân Chân hoảng hốt vội trốn vào dưới bàn học. Khưu Uyển Di vào là để nói với Khổng Khánh Tường mấy chuyện bình thường trong nhà, Khổng Khánh Tường đối đáp qua loa.
Triệu Chân Chân nhân lúc hai người nói chuyện thì lặng lẽ cởi khóa quần của Khổng Khánh Tường, sau đó nhẹ nhàng ngậm lấy, khiêu khích, Khổng Khánh Tường run lên, vừa cố gắng ổn định cảm xúc để đối phó với Khưu Uyển Di vừa hưởng thụ cảm giác mất hồn này, sự kích thích này đúng là lần đầu tiên có được, chính vì tính tình lẳng lơ của Triệu Chân Chân nên khiến Khổng Khánh Tường rất yêu thích. Có đôi khi không nhịn được, buổi tối Khổng Khánh Tường còn lén đợi Khưu Uyển Di ngủ rồi lẻn vào phòng Triệu Chân Chân…
Những chuyện này tuy giấu được Khưu Uyển Di nhưng không thể giấu được Cố Trường Khanh bởi vì camera cô mua được đã quay lại được hết cảnh hai người truy hoan, còn không chỉ là một lần.
Nhưng những cái này tạm thời chưa thể công khai, muốn cho Khưu Uyển Di biết việc này thì phải dùng cách khác.
Từ nhà Lý Giai trở về, Cố Trường Khanh tìm cơ hội lén dặn dò chị Chu một lượt…
Không khí trong nhà rất lạnh, ai cũng ở yên trong phòng mình không ra, Khổng Khánh Tường cũng không tìm cô nhưng Cố Trường Khanh đương nhiên cũng sẽ không vì thế mà khinh thường.
Sáng hôm sau, sau khi mọi người đều đi làm, Khưu Uyển Di đưa con đi học rồi quay về.
Vừa vào nhà, tâm phúc A Quế của bà ta đã kéo bà ta qua một bên, giao một thứ đồ cho bà, nhẹ nhàng nói:
– Phu nhân, đây là tìm được trong phòng cô Triệu Chân Chân!
Khưu Uyển Di lập tức nhận ra được đây là tất của Khổng Khánh Tường, tay hơi run run, giọng nói hơi lạc đi.
Khó trách hai hôm nay vẫn không tìm được, thì ra là chạy đến nơi đó… mặt bà ta lúc xanh lúc trắng.
A Quế nhìn Khưu Uyển Di rồi còn nói:
– Phu nhân, tôi còn có một chuyện không biết có nên nói không…
Khưu Uyển Di nắm chặt cổ tay A Quế như thể muốn bẻ gãy tay A Quế.
– Còn chuyện gì nữa? Chị nói đi! Nói hết ra!
Khưu Uyển Di nghiến răng nghiến lợi.
A Quế nhìn quanh rồi nhẹ giọng thì thầm vào tai Khưu Uyển Di:
– Có người thấy nửa đêm ông chủ lén vào phòng cô Triệu…
Sắc mặt Khưu Uyển Di trắng bệch, kêu lớn:
– Ai? Là ai trông thấy!
Giọng nói vừa sắc vừa nhọn.
– Tôi nghe thấy mấy người bàn tán như vậy, còn nói chính là tối thứ hai vừa đây !
Triệu Chân Chân biến sắc, run giọng nói:
– Khánh… Khánh Tường… anh về từ bao giờ!
Khổng Khánh Tường đẩy cửa ra, đi vào rồi đóng cửa lại. Triệu Chân Chân miễn cưỡng cười đón. Khổng Khánh Tường lại vung tay tát cô ta một cái, ngã lăn xuống đất.
Triệu Chân Chân ôm mặt quỳ rạp dưới đất không dám động đậy.
Bên kia, Khưu Uyển Di thấy Khổng Khánh Tường vừa về đã đánh Triệu Chân Chân, lòng vừa đau vừa tủi thân, lúc này òa lên khóc.
Khổng Khánh Tường liếc nhìn qua, giận dữ nói:
– Bà câm mồm lại cho tôi!
Hai người đều quỳ rạp trên đất, thần sắc kinh hoảng nhìn Khổng Khánh Tường!
– Giờ là tình hình gì? Hai người vì chút việc nhỏ này mà dám làm ầm ĩ ở đây! Nếu để truyền ra ngoài thì các người bảo tôi còn mặt mũi nào nữa!
Khổng Khánh Tường hung dữ nhìn hai người. Sau đó chỉ vào Triệu Chân Chân, lạnh lùng nói:
– Cô… thu dọn đồ đạc của mình, hôm nay chuyển ra ngoài ngay lập tức, lát nữa tôi sẽ phái người đến đón cô!
Dưới khí thế đáng sợ của Khổng Khánh Tường, Triệu Chân Chân không dám ho he một câu.
Khổng Khánh Tường lại chỉ vào Khưu Uyển Di:
– Bà đi theo tôi về phòng!
Nói xong lại trừng mắt nhìn Triệu Chân Chân một cái rồi mới rời đi, Khưu Uyển Di oán hận nhìn Triệu Chân Chân rồi nối gót ông ta.
Triệu Chân Chân nhìn bọn họ đi cả rồi thì mới đứng dậy, nhìn thấy đồ trang sức bị đập vỡ thì đau lòng muốn khóc.
Khưu Uyển Di, dựa vào cái gì mà chỉ mình bà được sống an lành! Khó khăn lắm tôi mới có được cơ hội này, tôi tuyệt đối sẽ không buông tay!
Bên kia, chị Chu ngồi một góc nhìn Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di một trước một sau đi lên lầu thì lặng lẽ gọi cho Cố Trường Khanh:
– Tiểu thư, mọi chuyện đều phát triển như trong kế hoạch của cô, lúc cô Triệu vừa vào phòng, hai người bắt đầu cãi cọ thì tôi vội gọi tiên sinh về, tiên sinh về không lâu thì lại bình ổn lại!
Bên kia, Cố Trường Khanh cúp máy rồi cười lạnh. Mấy ngày quay lén, cũng đủ để làm thành một bộ phim rồi!
Cô sớm đã tính được Khưu Uyển Di sẽ không làm ầm lên trước mặt người hầu bởi vì chắc chắn sẽ đánh đập, càng thêm không phải là thư phòng hoặc phòng của bà ta, địa điểm cuối cùng sẽ là phòng của Triệu Chân Chân. Cho nên cô sớm đã động tay động chân trong phòng Triệu Chân Chân, quay lại tất cả, cô có thể tưởng tượng ra cảnh tượng nhất định là rất phấn khích!
Chỉ là những thứ này chỉ có thể chứng minh Khổng Khánh Tường là kẻ sa đọa chứ không đủ để kéo ông ta xuống nên phải có một kế hoạch tỉ mỉ thì mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.